Ngốc Phúc Tấn

Chương 14 - Chương 4.3

/26


Thấy chủ tử khi thì nhăn mày, khi thì chống cằm ngẩn người, Châu Nhi nhịn không được hỏi: Phúc tấn, người đang phiền não chuyện gì vậy?

Ta đang nghĩ đến những lời Thập Ngũ a ca nói.

Thập Ngũ a ca đã nói gì với người vậy? Lúc trước Thập Ngũ a ca mời phúc tấn đi qua, còn không cho nàng ở bên cạnh hầu hạ, cũng không biết đã nói chuyện gì, thần bí như vậy?

Ngài ấy nói Miên Dục... Gọi ra cái tên này, Hải Lăng có chút e lệ, Muốn giao Ngũ cách cách cho Tông Nhân Phủ xử phạt.

Là vì chuyện phúc tấn rơi xuống nước sao?

Ừm, Thập Ngũ a ca muốn ta thuyết phục Miên Dục, đừng truy cứu chuyện này nữa, trách làm cho hòa khí giữa phủ bối lạc và phủ thân vương bị phá hỏng. Không nghĩ tới vì chuyện nàng rơi xuống nước, mà hắn lại muốn giao Ngũ cách cách cho Tông Nhân phủ xử phạt, cảm giác được người quan tâm như vậy, khiến cho tim nàng đập nhanh hơn, trên mặt cũng không nhịn được nở nụ cười ngọt ngào.

Châu Nhi thấy vậy, thật lòng khen, Phúc tấn, người nên cười nhiều hơn, nụ cười của người thật đẹp.

Ít khi được người khác khen như vậy, Hải Lăng xấu hổ cúi đầu xuống, Châu Nhi, đừng chọc ta nữa.

Nô tỳ không chọc người, nô tỳ nói thật, người cười rộ lên thật sự rất đẹp. Châu Nhi thấy hai má nàng đỏ bừng, mỉm cười nghĩ phúc tấn này thật dễ thẹn thùng, nói tiếp, Phúc tấn, người đừng nghe những gì Thập Ngũ a ca nói, bối lạc gia biết nên phải làm như thế nào, Ngũ cách cách luôn ương ngạch, nên cho nàng ấy một chút giáo huấn.

Nhưng mà Thập Ngũ a ca nói cũng không sai, nếu ta đã không có việc gì, vậy thì không cần vì ta, khiến cho Miên Dục cùng Lễ Thân vương kết oán.

Thập Ngũ a ca nói với nàng, Miên Dục cố ý muốn cưới nàng làm phúc tấn, đã khiến cho hoàng thượng không vui, ngày trước vì chuyện Miên Dục muốn Tông Nhân Phủ xử phạt Ngũ cách cách mà đã triệu kiến hắn, muốn khuyên hắn bỏ ý định này.

Nhưng hắn lại không chịu, cố ý muốn làm theo luật lệ Đại Thanh, hắn chiếm một chữ lý, hoàng thượng cũng không có cách nói được hắn, cho nên lúc này mới bảo Thập Ngũ a ca tới khuyên hắn, nhưng hắn vẫn không chịu nghe, cho nên Thập Ngũ a ca mới tìm đến nàng.

Đã có hoàng thượng và Thập Ngũ a ca khuyên bảo, hắn đều không nghe, vậy sao có thể nghe lời nàng chứ?

Lúc ấy nàng cũng đã trả lời như vậy, Thập Ngũ a ca lại nói...

Không giống, cháu là người bị hại, nếu như cháu muốn Miên Dục không truy cứu, hắn khẳng định ít nhiều sẽ nghe. Cháu chắc cũng không muốn nó vì cháu mà khiến hoàng thượng không vui, lại kết thù với Lễ thân vương chứ?

Nàng quả thật không hy vọng Miên Dục vì nàng mà đắc tội với hoàng thượng, lại kết thù với Lễ thân vương, nhưng hắn thật sự sẽ nghe nàng nói sao? Hải Lăng nghi ngờ tự hỏi.

Châu Nhi nghĩ nghĩ, nói: Đó là vì bối lạc gia đau lòng cho phúc tấn, huống chi Ngũ cách cách khi dễ người, chẳng khác nào là không để bối lạc gia vào trong mắt sao?

Có thể ít đi một chuyện thì tốt một chuyện, ta không hề hận Ngũ cách cách, ta nghĩ lúc ấy nàng ấy cũng không có ý muốn đẩy ta vào chỗ chết, chỉ là không cẩn thận.

Người quá tốt bụng, người khác đã đối xử với người như vậy, người lại nói giúp cho nàng ấy.

Ta không muốn Miên Dục rước lấy phiền toái. Hải Lăng nhìn nô tỳ của mình, Châu Nhi, ngươi nói, nếu như ta khuyên hắn thì hắn có nghe ta không?

Châu Nhi không chút do dự gật đầu, Lời người nói bối lạc gia khẳng định sẽ nghe, người không biết ngài ấy yêu người biết bao nhiêu, trong khoảng thời gian người hôn mê, bối lạc gia gần như không ngủ, tự mình chiếu cố cho người. Nhưng mà ta cảm thấy, nếu đơn giản tha cho ngũ cách cách như vậy, thật sự là quá lợi cho nàng ấy.

Nghe thấy Châu Nhi nói như vậy, Hải Lăng cúi đầu trầm ngâm một lúc, sau đó phân phó, Châu Nhi, ngươi đi giúp ta chuẩn bị một số thứ?

Thứ gì ạ?

*****************

Chàng đã về. Thấy trượng phu đẩy cửa vào phòng, Hải Lăng nở nụ cười,


/26