Người Đàn Ông Bước Ra Từ Ngọn Lửa

Chương 13 - Chương 12

/80




Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết

Lâm Lục Kiêu nhắn tin trả lời xong rồi lại úp di động lên bàn. Anh cầm lấy ly, uống một ngụm rượu. Thẩm Mục liếc mắt nhìn qua, nở nụ cười và rót cho mình một ly, cụng ly với anh, kế đó mới ngửa đầu uống cạn, cảm thán, “Cuối cùng thì anh cũng thấy chú khang khác.”

Lâm Lục Kiêu tựa lưng vào ghế ngồi, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn. Anh cúi đầu, mỉm cười, “Không.”

Anh có một thói quen nho nhỏ, đó chính là lúc không kiên nhẫn, anh sẽ đặt tay lên trên bàn, đầu ngón tay bắt đầu gõ trong vô thức.

Thẩm Mục nhìn chằm chằm vào tay anh một lát, thật ra thì anh cũng không có gì gọi là khang khác. Lâm Lục Kiêu vẫn là Lâm Lục Kiêu đấy, ngay thẳng, kiên cường, ngẫu nhiên sẽ hút một điếu thuốc, ngồi bên cạnh để nghe đám người bọn họ kể “hoàng đoạn tử”*, có thể bất chợt nối tiếp cho liền mạch.

*”Hoàng đoạn tử” là sự kết hợp giữa ngôn ngữ trí tuệ và tình dục được dân gian hóa, còn được gọi là “Truyện ngắn vị mặn”

Nhưng mà khi nhìn lại anh, tóm lại là mặt mày anh có gì đó khang khác, cụ thể ra sao lại không thể nói nên lời rằng ở chỗ nào.

Trong lúc Thẩm Mục đang đỡ cằm, đánh giá cẩn thận, di động bị úp trên bàn của Lâm Lục Kiêu đột nhiên sáng lên, khe hở giữa màn hình và mặt bàn phát ra tia sáng mỏng manh.

Lâm Lục Kiêu cầm lên, nhìn nhìn, khóe miệng anh nở nụ cười châm chọc, sau đó anh lại úp di động xuống bàn, ngửa đầu uống rượu.

Thẩm Mục hỏi, Là cô bé ấy?

Môi của Lâm Lục Kiêu còn chạm vào ly. Anh liếc xéo Thẩm Mục, cười nhạt, “Trước kia quả là không phát hiện anh thích hóng chuyện bà tám như vậy.”

Thẩm Mục nhún vai, từ chối cho ý kiến, Anh chỉ quan tâm đến thể xác và tinh thần khỏe mạnh của chú thôi. Chú nhìn đi, chú sắp 30 rồi mà vẫn chưa có bạn gái, không bệnh nhưng cũng có thể kìm nén* thành bệnh đấy.”

*Kìm nén ở đây là kiềm nén “chuyện đó”

Lâm Lục Kiêu khẽ nhíu mày, hỏi lại, “Anh nói giống như anh có bạn gái thật ấy nhỉ? Kìm nén thành bệnh, ngay cả anh cũng không biết sao?”

...

Thẩm Mục ngượng ngùng, Nói chuyện này với chú làm gì không biết.”

Lâm Lục Kiêu im lặng hút thuốc, không nói chuyện.

Thẩm Mục còn nói, Còn chuyện này nữa là do chú nói với anh nhá, chú bảo ‘EQ của Đại Lưu và Tôn Minh Dương cộng lại vẫn chưa cao bằng anh đâu’.”

*Phần trong ‘...’ là trích lại lời của Lâm Lục Kiêu

Vẻ mặt Lâm Lục Kiêu giống như “anh đừng có đùa”, “EQ của anh cao? Anh tu hay sao mà được EQ cao?”

Không dám nói là EQ cao, nhưng




/80