Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy

Chương 9 - Chửi Rủa!

/96


“Nương, trước đừng tức giận, một lát nữa cậu hai tới, nói như vậy đi.” Phong Nhất Phàm ở bên cạnh khuyên nhủ.

“Lão nhị đúng là càng ngày càng hồ đồ, nó như vậy, mẹ con mấy người làm như thế nào. Thật đúng là hiếu thuận cũng không phải hiếu thuận kiểu đó, người làm cha này đều tính toán người ta, còn nghe lời ông ta làm gì?” Kể từ sau khi Diệp đại cô lập gia đình liền không coi Diệp lão đầu là cha, một người không có năng lực làm chủ cho khuê nữ của mình, tại sao muốn mình coi trọng?

Vì một nữ nhân lòng dạ độc ác như vậy, cũng không để ý tới con gái ruột của mình rồi, người cha như vậy còn không bằng không có!

Chỉ có điều ý tưởng của Diệp lão đầu chính là, một bên là khuê nữ, một bên là lão bà sinh cho mình một trai một gái, còn làm nội trợ, nuôi lớn đứa bé, hơn nữa còn không bị mình khắc chết, như thế nào, trong lòng đều lệch đến trên người Quách thị, huống chi, lúc ấy người Quách thị nói cho Diệp đại cô cũng không kém, chính là lớn tuổi một chút. Chính là lớn tuổi biết đau lòng người.

Phong Nhất Phàm cảm thấy cơn tức của nương mình chỉ cần vừa nhắc tới nhà ngoại liền có thể tăng vọt, nhưng hiện giờ ở trước mặt mợ hai lại nói cậu hai, như vậy rất không thích hợp đi. Nhìn vẻ mặt mợ hai bình tĩnh, thật sự rất tốt rất cường đại.

Mợ hai rất lạnh nhạt nói: “Cho nên hôm nay tỷ tỷ nhất định phải giúp muội mắng cho cha thằng bé một trận, đừng tưởng rằng là tỷ tỷ là huynh đệ ruột thịt thì có thể tới đây đòi tiền là được. Cho ông ấy biết làm như vậy, trong lòng các tỷ tỷ cũng khó chịu không xong.”

Phong Nhất Phàm chỉ cảm thấy miệng đều muốn há rộng ra, đây là mợ hai của mình sao? Không phải nói nữ nhân đều phải lấy chồng làm trời sao? Mợ hai như vậy không phải chứ.

Diệp đại cô nói: “Yên tâm, hôm nay chỉ cần lão nhị nói ra, ta và nhị tỷ nó phải mắng cho nó không ngẩng đầu lên được!” Diệp đại cô vỗ ngực bảo đảm. dieendaanleequuydonn

Đáng thương cho Diệp lão nhị còn không biết mình bị để mắt tới, đang mua đồ tới cửa nhà đại tỷ đó.

Kết quả vào cửa nhìn thấy đại tỷ và nhị tỷ đều ở đây. Nhị tỷ ông vừa thấy ông liền hừ lạnh một tiếng, đại tỷ ông ngược lại không tỏ vẻ gì, chỉ nói; “Tới đã tới rồi, còn mua nhiều đồ như vậy làm gì? Trong nhà đệ bản thân không tự làm chủ được, một chút tiền này còn do nàng dâu đệ len lén tích trữ, đệ cũng không biết đau lòng sao.” Ngô thị biết đại tỷ đây là định bắt đầu giảng đạo lý cho nam nhân của mình, liền một cớ rời khỏi nơi này, mà Phong Nhất Phàm cũng không muốn để cho cậu hai lúng túng ở trước mặt mình, cho nên cũng lấy cớ kêu cha trở về đi ra ngoài.

Tính khí của Diệp nhị cô khá nóng, hỏi thẳng: “Giờ không lễ không tết, đệ qua đây làm gì? Đừng ấp úng cho ta!”

Diệp đại cô cũng nói: “Lão nhị, đệ nói đi chứ, nhìn xem tỷ có thể giúp đệ hay không?”

Diệp Trụ cúi đầu, nói: “Tỷ, tứ đệ hắn muốn đi thi huyện, trong nhà tiền thiếu mọt chút…”

“Đệ vẫn thật sự nói thành lời được!” Diệp nhị cô không đợi Diệp Trụ nói xong đã mắng, “Đệ không biết lão chủ chứa kia muốn bán tỷ và đại tỷ của đệ sao, con trai của bà ta chúng ta quản cái gì?”

Diệp đại cô nói: “Lão nhị, đệ thật sự làm tổn thương lòng của chúng ta, lão tứ và đệ không cùng mẹ đó, tỷ và nhị tỷ của đệ mới là cùng trong một bụng mẹ ra ngoài, đệ và nhị tỷ của đệ còn là cùng sinh ra, không biết thân thiết hơn


/96