Nhân Sâm Dưỡng Linh Chi

Chương 56 - Chương 56

/147


Tiểu Hoàng Điểu* khiến những thứ đó lùi lại, lập tức cao ngẩng cao đầu nhỏ đi tới đi lui, hình như vô cùng kiêu ngạo, còn không biết mình cáo mượn oai hùm có cái gì không đúng.

*bé chim non vàng lông xù đó nhưng mình để hán việt cho oai ^_^

Nhị sư huynh, chúng ta vẫn là nhanh đi thôi, trong này không thích hợp, sau khi sử dụng linh lực, tốc độ tiêu hao linh lực cực nhanh. Long Tiểu Chi đã cảm thấy linh lực trong cơ thể nhanh chóng xói mòn, hình như chỉ cần sử dụng linh lực, thì người mình bị mở ra một lỗ, mà thế giới này sẽ từ lỗ hổng này điên cuồng mà hấp thu linh lực.

Nguyễn Thanh Tuyết nhặt Tiểu Hoàng Điểu còn đang ngẩng đầu mà bước lên, lại nâng Long Tiểu Chi lên, nhanh chóng đi về phía mặt trời màu đen.

Mấy người Nguyễn Thanh Tuyết vừa động, tiểu quỷ rậm rạp chằng chịt cũng lập tức chuyển động theo, mặc dù không dám tới gần, nhưng hình như cũng không cam lòng rời đi, ngàn vạn tiểu quỷ tập thể chuyển động, tình cảnh này khiến Long Tiểu Chi và Tiểu Hoàng Điểu cùng nhau xù lông.

Nguyễn Thanh Tuyết trấn an hai bé con đang xù lông, Long Tiểu Chi còn đỡ, chính là thân thể bé xíu cứng ngắc rất nhiều, Tiểu Hoàng Điểu lại giương mình thành một quả cầu lông. Những tiểu quỷ này khá giống quỷ đói mà kinh phật nói đến, quỷ đói có hình người, cũng chỉ lớn cỡ bàn tay, có vẻ rất tiều tụy, có thể gặm tất cả những thứ hữu hình, nhưng xem ra, ngọn lửa của Tiểu Chi tổn thương được chúng nó, hoặc là hỏa thuộc tính có thể khắc chế quỷ quái rất tốt , Tiểu Chi còn có thể kiên trì bao lâu?

Tốc độ Nguyễn Thanh Tuyết cũng không nhanh đến mức tận cùng, còn cố gắng phân tâm phòng bị xung quanh, dù sao hắn cũng không biết gì về thế giới thứ chín này, tiểu quỷ sau lưng theo đuổi không buông, động tác nguyên một đám thế nhưng thật nhanh, hình như chỉ cần ngọn lửa trong tay Long Tiểu Chi vừa biến mất, bọn chúng sẽ lập tức đồng loạt xông lên, gặm mấy người sạch sẽ.

Long Tiểu Chi nghiêng đầu móc một viên linh măng từ trong túi trữ vật ra, này viên này hơi lớn, Nguyễn Thanh Tuyết giúp nàng đỡ một, Long Tiểu Chi răng rắc răng rắc gặm hai cái. Kiên trì hoàn toàn không có vấn đề, chỉ là ăn đồ không tiện, Nhị sư huynh không ăn sao?

Thu hoạch của bọn họ trong thế giới thứ hai vô cùng phong phú, trong đó thu hoạch lớn nhất là một mảnh linh măng này , phân biệt cất trong trong túi trữ vật mấy người , lúc này vừa vặn lấy ra bổ sung linh lực, hơn nữa còn có dư, hoàn toàn không cần lo lắng linh lực không đủ, khuyết điểm duy nhất ăn rất phiền phức.

Tiểu Chi ăn đi, bây giờ sư huynh còn chưa cần dùng. Nguyễn Thanh Tuyết cười nói, bọn họ cùng nhau đi tới, thu hoạch có thể nói là khổng lồ, dưới sự hướng dẫn Mặc Bạch của, tự nhiên là nhổ lông chim nhạn bay qua.

Sau đó gặp đám người Thủy Khinh Hồn , vậy mới phát giác ra, Cửu Trọng thí luyện đại trận này trống rỗng thật rồi , linh vật bị Vân Khuyết tông bọn họ cầm , linh thú linh thực bị Thất Linh Tông thuần hóa , đại trận này muốn khôi phục nguyên khí sợ không có ngàn năm thì không được.

Nguyễn Thanh Tuyết không nóng nảy bổ sung linh lực, hiện tại hắn cần phải nhanh một chút gấp rút lên đường, hội hợp với những người khác , nếu không không có chút đầu mối nào mà cứ đi loạn, nguy hiểm không nói, thực lực cũng có giới hạn.

Tiểu Hoàng Điểu chiêm chiếp kêu hai tiếng, hình như đang nhắc nhở Long Tiểu Chi đừng quên nó. Long Tiểu Chi suy nghĩ một chút, lấy hai quả Hỏa Tê từ trong không gian ra , Tiểu Hoàng Điểu lập tức kêu một tiếng, ánh mắt vững vàng dính trên quả Hỏa Tê.

Sau lưng Nguyễn Thanh Tuyết , Giải Mật Nhi theo thật sát Nguyễn Thanh Tuyết, sợ mình lạc đàn, nàng ta không xác định thiên hỏa của mình có hữu hiệu với mấy con quỷ đói này hay không, bất quá cho dù có hiệu quả, chỉ sợ cũng không thể chống đỡ quá lâu, bởi vì dùng linh lực ngự kiếm đã có phần cố hết sức , tiêu hao linh lực này cũng quá kinh khủng.

Quả Đầu Người ! Đi ngang qua gốc cây khô không có lá kia , Giải Mật Nhi này mới nhìn rõ vẻ ngoài của quả trên nhánh cây màu đen kia, lập tức vừa mừng vừa sợ, nhưng Nguyễn Thanh Tuyết không có ý dừng, đành phải lên tiếng nhắc nhở.

Nguyễn Thanh Tuyết nhìn xuống, hắn từng nghe nói về Quả Đầu Người, cũng được gọi là quả quỷ , trong truyền thuyết của phàm trần có một đế vương hiến tặng vật này cho Diêm vương, dùng cái này đổi lấy vương hậu hoàn dương, từ đây quả quỷ tuyệt tích trong nhân gian , chỉ có thể sống trong địa ngục.

Chỉ nhìn một, Nguyễn Thanh Tuyết không có hứng thú dời ánh mắt, tiếp tục đi về phía trước, Giải Mật Nhi khẽ cắn răng , cũng chỉ có thể buông tay.

Long Tiểu Chi cũng nhìn thấy cái gọi là Quả Đầu Người, gốc cây hình dáng quỷ dị kia có ba Quả Đầu Người, Long Tiểu Chi nhíu nhíu mày, đây thật sự là trái cây hả? Sao có cảm giác không thích hợp chút nào, Quả Đầu Người toàn thân có màu xanh đen, vỏ ngoài đặc biệt bóng loáng, nhưng quả này cũng quá giống đầu người , hơn nữa còn có tóc, chủ yếu nhất là vẻ mặt vô cùng dữ tợn, một nam một nữ, còn có một nam đồng, tướng mạo của trái cây chẳng lẽ còn phân chia giới tính?

Quả Đầu Người là linh vật ngoài nhân sâm, vừa có thể bổ nguyên thần, có thể dưỡng hồn , nhưng nếu như linh vật lớn lên thành dáng vẻ này, Long Tiểu Chi cảm thấy bất kể là luyện đan sư luyện chế đan dược hay là tu sĩ dùng đan dược cũng sẽ hết sức có áp lực.

Nhưng rất nhanh, sự không cam lòng của Giải Mật Nhi biến mất hầu như không còn, bởi vì gốc cây đầu người kia tựa hồ chẳng hề hiếm có trong thế giới nhỏ thứ

/147