Nữ Tổng Giám Đốc Trùng Sinh

Chương 5: Nghi ngờ.

/15


Quán café Mixx đối diện đại học X, 4h chiều.

Phòng VIP.

- ồ, xem ai đây? – Gã đàn ông kéo ghế ra, mỉm cười ngồi xuống nhìn người ngồi đối diện.

- Hừ, tử tế đi. – Hắn có vẻ khó chịu. Đôi mắt dấu sau đôi kính râm khẽ chau lại.

- Ha ha ha, ngọn gió nào đưa cậu đến đây vậy, Tô thiếu?

- Đừng nói nữa. – Tô Hàn Viễn có vẻ bực dọc.

Đã sau cái chết của Trương Ái Linh hơn 1 tháng. Nhân danh bạn trai mà trông hắn không có lấy 1 chút vẻ đau thương. Tô Hàn Viễn có dáng vẻ công tử đúng nghĩa. Hắn mặc chiếc sơ mi trắng, bỏ 2 cúc trên lộ ra xương quai xanh quyến rũ. Đôi mắt như 1 con hồ ly, sắc bén mà quyến rũ, khiến người ta không cách nào mà thoát ra được. Nữ nhân viên của cửa hàng ấp úng đưa ra menu, liền bị nụ cười của 2 gã đàn ông hớp hồn.

- Chẳng phải nói trong vòng 1 tháng sẽ không còn Trương thị sao? – Lăng Nhất Toàn nhấp 1 ngụm café, cười hỏi

- Không biết tên điên kia vì cái gì lại trở về. – Tô Hàn Viễn càu nhàu. – Không phải nói anh ở đây giữ chân hắn sao?

- Ha. – hắn bật cười. – thưa Tô thiếu, tôi không phải toàn năng. – Hắn mỉm cười nho nhã.

- Cô gái kia nghe nói là bạn gái anh?

- Có thể coi là vậy. – hắn cười.

- Người của anh từ lúc nào trở nên nhiều chuyện như vậy? – hắn không vui hỏi

- Chính là cô nàng tôi muốn giới thiệu cho anh đó. Trương Linh là 1 cô nàng có bản lãnh và khá là thú vị.

Đúng lúc đó nhân viên gõ cửa. Người bước vào là 1 cô gái mái tóc ngắn đỏ rực đến mang tai. Chiếc kính to bản chắn mất biểu cảm sau đôi mắt. Bộ váy đen bó sát, quyến rũ ôm lấy cơ thể. Trương Linh ngực không lớn, nhưng bộ phận đường nét rõ ràng. Cơ thể rắn chắc khỏe mạnh, đùi nhỏ thon dài. Điều này khiến bộ ngực nhỏ càng trở nên hấp dẫn tình thú hơn. Hơn nữa, cô có phong cách ăn mặc thật khiến người ta trầm trồ.

- Linh, lại đây. Giới thiệu với em, đây là Tô thiếu gia – Tô Hàn Viễn. Đây là người tôi đã giới thiệu với cậu – Trương Linh.

- Trương tiểu thư. – hắn đứng lên, nở nụ cười mê hồn

Trương Linh hơi cứng nhắc. Toàn thân thật không có chỗ nào tự nhiên cả. Nếu là trước đây, cô có thể trầm mê trong nụ cười đó thì giờ đây, cô phải khắc chế để mình khỏi buồn nôn. Cô thật muốn xông lên cào rách cái bản mặt này của hắn ta. Nhịn cơn buồn nôn dữ dội để hắn nâng tay lên hôn, Trương Linh mỉm cười quyến rũ.

- Nghe danh đã lâu, Tô thiếu gia.

- Mời ngồi.

Ba người ngồi trong 1 căn phòng biệt lập. Không khí có vẻ hơi thiếu tự nhiên. Sau 1 vài câu hỏi mang tính hỏi thăm qua lại, ba người có vẻ tự nhiên cười nói. Trương Linh nén cơn giận dữ muốn hỏi thăm chút tình hình tin tức lại thường bị câu hỏi xoay vòng đánh lạc hướng.

- Tôi nghe nói Tô thiếu là bạn trai của cô Eileen Chang. – Trương Linh mỉm cười thật tươi. Đôi mắt trong suốt nhìn hắn.

- Đúng vậy. – hắn hơi cứng ngắc chút, lại cười buồn. – đáng tiếc cô ấy lại…

- Thật xin lỗi. – Trương Linh giả bộ. – Tôi từng thấy tiểu thư Eileen. Trông cô ấy không giống như là người sử dụng thuốc. – cô dò hỏi. – bên cảnh sát nói gì?

- Linh. – Lăng Nhất Toàn nhíu mi.

- Không sao. – Tô Hàn Viễn mỉm cười. – đúng là nhìn không ra. Bên cảnh sát nói lượng thuốc này là mới dùng lần đầu, không biết cách sử dụng quá liều nên bị sốc.

- Ồ. – Trương Linh kinh ngạc.

- Kìa, sao lại nói chuyện này? Nghe nói lần trước là cô đỡ đạn cho anh họ tôi. Vẫn nên cảm ơn Trương tiểu thư 1 tiếng.

- Anh họ? – Cô giả bộ ngạc nhiên. – Tô tổng là anh họ anh sao? Hai người thật sự rất khác nhau. Trông anh ta âm trầm chẳng khác khối băng dọa người là bao. Nhưng loại đấy lại rất thu hút phụ nữ.

- Vậy sao? – hắn nhướn mi. – Trương tiểu thư cũng bị thu hút.

- So với anh ta, tôi bị thu hút bởi những người giống như Tô thiếu hơn. – cô cười giả lả.

Phải nói ra những lời buồn nôn này không phải phong cách của cô nhưng lại là phong cách của cố chủ Trương Linh. Cô nàng này nổi tiếng háo sắc mà. Không thể không diễn mấy trò như vậy được.

Cuộc nói chuyện tiếp tục. Đến gần 6h mà bọn họ không đả động đến việc làm ăn. Trương Linh xin phép về trước. Hôm nay thực sự không thu hoạch được nhiều.

Khi cô vừa đi, 2 người trong phòng lại trầm mặc.

- Cô bạn gái của anh có vẻ quan tâm đến cái chết Trương Ái Linh. – hắn lạnh nhạt nói.

- Cô ấy nói cô ấy thích phong cách Trương Ái Linh. – Lăng Nhất Toàn bật cười. – cậu không để ý sao, cô ấy nói nghe tên hai người gần giống nhau. Lần đầu tiên thấy ảnh Trương Ái Linh cùng bài phỏng vấn về cô ta, cô ấy đã rất ái mộ.

- Vậy sao? – Hắn không cho là đúng. – Trương Ái Linh có gì đáng để người ta ái mộ? Xinh đẹp? Quyết đoán? Lạnh lùng? No no no, đàn ông chúng ta không cần người phụ nữ như vậy. Anh nên về cải tạo cô ấy.

- Ha…. – Hắn bật cười. – vào chuyện chính đi. Cổ phiếu Trương thị không giảm. 1 tháng trước anh nói thế nào?

- Hừ, Trương Ái Linh quả nhiên không đơn giản. Cổ phần của Trương thị trên danh nghĩa cô ta có hơn 60% nhưng trên thực tế cô ta đã tán nhỏ số cổ phần này ra. Hiện nay còn không rõ hơn 30% trong tay ai. Giờ còn lòi ra di trúc và ủy thác nữa. Cô ta thật lắm trò.

- Tôi nghĩ anh dễ dàng giải quyết vấn đề này mới đúng. – Hắn nhíu mi

- Tô Thiên Vũ 1 tháng trước trở về khống chế cổ phiếu Trương thị. – Tô Hàn Viễn nặng nề nói. – Hắn có trong tay 10% cổ phần Trương thị.

- Số trong tay anh không phải đến 20% sao?

- Phải. Nhưng nếu muốn khống chế Trương thị thì còn cần thời gian. Trong di chúc nói cô ta để 30% trong tình trạng đóng băng. Trong vòng nửa năm có người tiếp quản. Nếu người tiếp quản không trở về sẽ hoàn toàn quyên vào cô nhi viện. Luật sư của cô ta đã đưa toàn bộ giấy tờ sang bên pháp lí. Bên trên cũng đã chấp thuận. Không có cách.

Hai người lại lâm vào trầm mặc.

Chia tay Tô Hàn Viễn, Lăng Nhất Toàn đánh xe về biệt thự. Biểu hiện của Trương Linh có điều gì đó không đúng lắm. Trước đó cô không hề có hứng thú với Trương Ái Linh. Hôm nay cũng là anh đưa ra lời đỡ. Anh không biết rõ ràng về cái chết của vị Trương tổng này. Nhưng có lẽ sắp có kết quả. 90% liên quan đến Tô Hàn Viễn.

Thực ra anh hoàn toàn không quan tâm cô ta chết như thế nào. Dự án mới của Trương Linh rất hợp ý anh. Việc nâng đỡ cô cũng là sở thích nhất thời. Quan hệ của 2 người cũng chưa sâu đến mức sống chết vì nhau. Lăng Nhất Toàn, thiếu gia tập đoàn Lăng thị nổi tiếng ở thành phố B này. Lăng thị do anh trai hắn điều hành. Hắn không có hứng thú với ngành này. Hắn là 1 kẻ tự do tùy hứng. Vào nghề này hơn 1 năm, chuyển trường dạy 3 lần. Lần lâu nhất là ở X này, cũng đã gần nửa năm, hắn có ấn tượng tốt với Trương Linh.

Là thầy cũng được, là bạn cũng được, yêu đương cũng được. Nhưng 1 khi nằm ngoài kiểm soát của hắn, hắn không ngại mà đá cô ra khỏi cuộc chơi. Biểu hiện gần đây của Trương Linh rất lạ, khiến hắn không khỏi nghi ngờ. Con cá con này muốn vùng ra khỏi đại dương rồi sao?

Hắn nhếch mép, đánh xe vào ga ra cất xe rồi trở về phòng. Bật máy lên. Có vài tài liệu cần hắn điều tra đây.

/15