Nữ tổng thần bí

Chương 4: Duy Tống

/4


Chương 4: Duy Tống






Duy Tống, là thành phố phồn hoa nhất trong lịch sử đất nước.

Không phải vì cái gì khác mà là cái chức vị tổng giám đốc ở đây thật giống như một trò chơi con nít.

Tùy tiện ra đường cũng gặp vài chục người.

Nhắc đến Mĩ với Italy thì người ta nghĩ ngay đến hắc đạo.

Nhưng nhắc đến Duy Tống người ta liền nghĩ ngay đến Bạch Đạo.

30 năm trước Duy Tống vốn chỉ là một thành phố hết sức tầm thường, nhưng lúc đó lại có một thủ lĩnh Mafia vì một lý do gì đó mà bỏ hắc đạo chỉ một lòng hướng về thị trường nên đã mở ra một đô thị kinh tế hết sức đồ sộ.

Đó là một quy trình kinh tế đáng giá được xếp hạng Hoàng Kim thế giới, kéo dài suốt 30 năm, sau này như thế nào thì không ai biết được.

Chính phủ các nước lúc đô thị kinh tế này đang trong phát triển cũng gây không ít khó khăn, bọn họ xem thủ lĩnh Mafia kia chính là cái gai trong mắt, chấp niệm của họ chính người Hắc Đạo vốn không kẻ nào tốt đẹp.

Chỉ là từ xưa đến nay, kẻ tự cho mình là người tốt vốn dĩ là những kẻ chẳng tốt đẹp gì.

Sau khi Duy Tống chở nên hùng mạnh những kẻ tự cho mình là người tốt bắt đầu mặt dày hưởng thụ thành quả của ngước khác một cách không liêm sĩ.

Cách đây 4 năm Duy Tống nổi lên một cái tên mới.

Bạch Hạc, một công ty với một nữ tổng trẻ tuổi liên tục được xem là đề tài nóng hổi trong vòng 4 năm qua.

Nữ tổng này thủ đoạn đặc biết độc ác, phàm là đối thủ của mình thì cô chưa bao giờ nhường cho họ một con đường sống.

Trong vòng 2 năm Bạch Hạc đã có vị thế vững trải trong thương giới, rất nhiều người không dám đắc tội, thêm một cái thu nhập hàng tháng của Bạch Hạc nhiều gấp 10 lần thu nhập bình thường của các công ty đã có vị thế vài chục năm trên thương giới.

Vấn đề ở đây không phải là tiền mà là sự điều hành và quy mô của Bạch Hạc khiến người ta không thể không tâm phục khẩu phục.

Tất nhiên nữ tổng biến mất, đám người kia không thể bỏ qua cái miến bánh lớn Bạch Hạc rồi.

Bọn họ loạn một vòng, nữ tổng của chúng ta còn đang.....

--- ------ ------ -------

" Rầm " một vật thể lạ từ chơi giường rơi xuống.

Chỉ thấy dưới đất một cục tròn vo như quả trứng trồi ra cái đầu màu nâu ra.

" Tíc tắc ... Tíc tắc ... " Không gian tỉnh lặng lạ thường chỉ có tiếng đồng hồ kêu.

Khoảng 5 Phút sau một tiếng hét kinh thiên động địa vang lên...

" Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"

Chỉ thấy một cô gái bật dậy, dùng tay xoa cái đầu đau nhức, kết hợp với gương mặt xinh đẹp biểu hiện đang rất đau, khoé miệng chu lên bất mãn.

Lâm tiểu thư của chúng ta vừa hoa mĩ rơi xuống giường, chỉ có điều phản ứng như vậy có phải hơi chậm không?

Lâm An An xoa xoa cái đầu của mình sau đó nhìn đồng hồ chỉ 7 giờ.

Cô thở dài, đi vào nhà vệ sinh, nhìn mình trong gương, đáy mắt cô tràn đầy những cảm xúc kì lạ.

Cô đến Duy Tống cũng đã 3 ngày rồi, những tin tức từ Duy Tống cô đều nằm vững phần nào, nữ tổng kia chính là thứ hấp dẫn cô.

Không biết con người cô ấy như thế nào nhưng hành động của cô ấy khiến cô cảm thấy rất khâm phục.

( Từ Từ, đây là tự mình ngưỡng mộ mình sao)

Ngoài việc hiểu thêm về Duy Tống thì hiện tại cô đang làm nhân viên trong một nhà hàng Pháp nổi tiếng.

Tuy cô không còn kí ức nhưng cô có thể đọc tiếng Pháp rất dễ dàng, liệu có phải cô trước đây đã từng học nó sao.

" Cộc, cộc " một tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ của cô. lâm an An lập tức lau xơ mặt sau đó chạy ra cửa.

Vừa mở cửa là một chàng trai tầm 18-19 tuổi, bộ dạng thư sinh đang cầm một chiếc hộp không, miệng cười tươi nhìn cô nói: " Chị An An, mẹ bảo em mang cái hộp qua cho chị"

" A, ..... " Lâm An An chì độn nhận cái hộp sau đó nhìn chàng trai trước của nữa đùa nữa thật nói : " Hôm nay đi hẹn hò hay sao mà ăn bận như vậy "

Chàng trai này tên là Triệu Lâm Quân, năm nay 18 tuổi, vừa vào đại học, tuy mới 18 tuổi nhưng nghe mẹ của cậu ấy kể lại cậu ấy là một học sinh giỏi toàn diện, IQ cao 145, rất có năng khiếu trong kinh doanh chỉ là tính tình 18 tuổi rồi mà vẫn cứ như một đứa con nít.

Triệu Lâm Quân bĩa môi rất ra dáng đàn ông nói : " Em mà có bạn gái chắc chắn sẽ giống chị An An, vừa xinh đẹp lại tài giỏi "

Lâm An An bật cười : " Thằng nhóc này, em miệng lưỡi trơn tru..."

" Đùa chị tí thôi, à chị không đi làm sẽ trễ đó " Triệu Lâm Quân nhìn đồng hồ sau đó nhắc nhở.

Lâm An An mới sực nhớ ra mình còn phải đi làm lật đật kéo cánh tay của Triệu Lâm Quân nhìn vào cái đồng hồ.

Không nhìn thì thôi nhìn rồi cô lập tức hét ầm lên : " Chết rồi trễ rồi, chị đi đây, chúc em ngày mới vui vẻ "

Cô vừa xoay người bỏ đi nên không thấy ánh mắt Triệu Lâm quân nhìn cô rất kí quái, cậu ta không còn gương mặt tươi cười nữa mà là một gương mặt hết sức nghiêm nghị, ánh mắt nhìn cô cũng hết sức nghiên cứu.

Chẳng phải cậu rất có năng khiếu trong kinh doanh sao?

Mà Lâm An An trước đây chính là nữ tổng.

Về sau sẽ ra sao?


/4