Ông Chú Cực Sủng Vợ Yêu

Chương 28: Hình ảnh phòng bệnh mập mờ

/1905


Chương 28: Hình ảnh phòng bệnh mập mờ

Trong mắt của ông Cố, chỉ cần là người phụ nữ mà Cố Bắc Thần thích, ngoại trừ cái loại gái bán hoa bậy bạ kia thì những người khác đều được, không phân biệt địa vị cao thấp.

Chồng bà - Cố Vỹ Thành là một doanh nhân, cha chồng cũng không biết công ty của ông ấy to lớn như thế nào, nhưng mà người làm vợ là Từ Phượng Chi sao có thể không biết? Dù sao tương lai vẫn không thể giao lại công ty cho con gái của Cố Bối Bối chứ! Thế nào cũng phải tìm tiểu thư nhà giàu! Con gái nhà doanh nghiệp càng tốt hơn!

Đây lại lấy cháu gái của bảo mẫu vậy còn chưa đủ để cho người khác chê cười sao!

Người khác thì không nói, anh cả, anh hai, anh ba và vài chị em dâu đều cười nhạo Từ Phượng Chi bà có được không!

Từ Phượng Chi thấy chồng mình không nói gì, bà liền trở nên vội vàng: “Ba, chắc là Bắc Thần là bị ép mới tùy tiện đi đăng ký với cô gái kia, nếu ba dung túng cho nó, sau đó ngộ ngỡ bọn họ không vượt qua thời gian này thì phải làm sao?”

Tính tình của ông Cố không tốt, thế nhưng đối xử với con dâu vẫn rất bình thường, khoát tay: “Ba hiểu thằng nhóc Bắc Thần kia, nó sẽ không tùy tiện đi đăng ký kết hôn với cô gái kia đâu, haha thằng nhóc thối, để cho nó ở trong viện vài ngày sau đó đưa cháu dâu về đây cho ba. Cái gì mà cháu gái nữ đầu bếp, không có ấn tượng chút nào.”

Rời khỏi thư phòng, Từ Phượng Chi tàn nhẫn trừng mắt nhìn Cố Vỹ Thành: “Bây giờ em sẽ đi điều tra vị trí và mối quan hệ của gia đình thím Liễu, nhất định phải ngăn cản chuyện này.”

Bệnh viện, ăn xong cơm tối, An Noãn Noãn thu dọn bát đũa, lính cảnh vệ đi vào nói là sẽ rửa bát đũa, cô liền cười haha nói: “Không cần, tôi tự rửa là được rồi.”

Lính cảnh vệ nhìn Cố Bắc Thần trên giường bệnh, Cố Bắc Thần ra lệnh: “Noãn Noãn, để cho bọn họ rửa đi, em qua đây cho tôi uống thuốc.”

An Noãn Noãn: “...” Đáy lòng nghĩ thầm, chân anh bị thương chứ không phải tay có được không.

Y tá xinh gái và y tá trưởng đúng hạn tới hầu hạ Cố Bắc Thần uống thuốc, nhưng khung cảnh trước mặt các cô là bộ dạng này đây.

Nam thần trong lòng của các cô lại để một cô gái ngồi lên trên đùi, giọng nói trầm thấp đang nói lời yêu thương gì đó với cô gái kia?

Y tá trưởng và y tá nhỏ sợ đến ngây người, mở to mắt nhìn một màn này không biết phải làm thế nào.

Cho đến khi giọng nói trầm thấp của Cố Bắc Thần lộ ra vẻ không vui: “Hai người đi ra ngoài trước đi.”

Y tá trưởng mạnh mẽ nuốt nước miếng: “Quân trưởng Cố, tới giờ uống thuốc rồi.”

“Đã uống rồi.”

Y tá trưởng và y tá nhỏ nhìn nhau, được lính cảnh vệ mời ra ngoài.

Lúc này An Noãn Noãn mới giống như gặp quỷ giãy giụa ra khỏi trong ngực của Cố Bắc Thần, lại bị anh đè chặt hơn: “Tại sao lâu như vậy còn chưa nói với bà ngoại, hả?”

An Noãn Noãn mang theo giọng nói nghẹn ngào: “Anh, anh buông tôi ra trước, tôi, tôi chưa biết nên nói như thế nào, tôi sợ bà kích động rồi bị bệnh...”

Từ Phượng Chi, Cố Bắc Thần hiểu rất rõ bà, không chừng đã tìm bà ngoại trước An Noãn Noãn rồi.

Anh trừng mắt nhìn An Noãn Noãn, yết hầu khiêu gợi nhúc nhích: “Bây giờ gọi điện thoại đi, để cho bà chuẩn bị tư tưởng trước.”

Không thể bị mẹ của anh  quấy rầy làm cho bà ngoại phát bệnh được, như vậy sẽ mất nhiều hơn được.

An Noãn Noãn cố gắng nuốt nước miếng: “Vậy sao được, trong điện thoại nói không rõ đâu, sáng ngày mai tôi về nhà nói với bà, anh thấy có được không?”

Bây giờ tình thế của cô có thể nói là trước có hổ sau có sói, lẽ nào cô thật sự sống hết đời với Cố Bắc Thần sao? Vậy những người lớn của nhà họ Cố biết được chắc chắn sẽ cảm thấy cô chướng mắt, muốn phản đối, đến lúc đó sợ bà ngoại là người buồn nhất!


/1905