Ông Xã, Em Muốn Ly Hôn Với Anh

Chương 8.1: Đó chỉ là nghĩa vụ vợ chồng mà thôi

/449


Chương 8.1: Đó chỉ là nghĩa vụ vợ chồng mà thôi
Chuyện xảy ra sau đó có chút vượt ngoài tầm kiểm soát của Tiêu Uẩn. Đã quá lâu rồi anh chưa động vào phụ nữ, người nằm bên dưới lại là vợ mình. Cho dù cô nói muốn ly hôn với anh, anh cũng thực sự không coi trọng chuyện đó. Bởi vì anh chỉ nghĩ rằng Úc Nhan tức giận chuyện anh bỏ bê cô ấy.
Cũng giống như một đứa trẻ, khi nó khóc thì sẽ có bánh kẹo để ăn.
Quậy đủ rồi, cô ấy sẽ quay lại.
Anh cũng không còn kiềm chế được dục vọng của mình, hôn lên đôi môi đỏ mọng thơm mùi rượu kia.
Động tác của người đàn ông cực kỳ hoang dã. Gương mặt Úc Nhan mơ màng, gần như tỉnh như không. Trông thấy gương mặt đẹp trai gợi cảm của đối phương, cô mở to hai mắt, cố gắng tỉnh táo. Rồi lại rất nhanh mê đắm, chìm vào trong từng làn sóng tình triều mãnh liệt —— Rất nóng, rất khó chịu, thở không nổi! Hơi thở của gấp gáp người đàn ông đó bao trùm lấy cô, khiến Úc Nhan nghĩ rằng cô sắp phải chết…
Ngày hôm sau, sau khi tỉnh lại, Úc Nhan không chỉ đau đầu thôi mà còn đau nhức khắp người. Cảm giác này cũng không xa lạ gì, thậm chí cô có thể nhớ lại được tối qua người đàn ông kia đã điên cuồng chiếm hữu cô như thế nào.
Cô ngồi dậy, dấu vết lộn xộn trên người và trên ga giường đã thể hiện rõ sự cuồng nhiệt của đêm qua. Tiêu Uẩn cũng không còn ở đây nữa.
Úc Nhan xoa trán, ký ức dồn dập khiến cô thấy hơi khó chịu vì tối qua mình lại uống rượu.
Tiêu Uẩn cũng giống như những gì cô nhớ. Một khi đã cởi bỏ lớp da kia, anh sẽ giống như một con thú hoang khi dục vọng được đánh thức. Đam mê, buông thả, điên cuồng mãnh liệt giống như muốn thiêu cháy hết tất cả mọi thứ. Nhưng khi anh khoác lên mình lớp da đó lại, anh lại giống như một vị vua ở trên cao, ngạo nghễ nhìn mọi thứ ở dưới chân mình.
Úc Nhan đi vào trong phòng tắm rửa. Dòng nước ấm áp xối qua mặt cô, kích thích lý trí đầy hỗn loạn của cô.
Đây không là gì cả! Cái này có là gì? Không phải là cô chưa từng làm việc này, không phải là cô chưa từng ngủ với anh. Cô cũng không cần phải biểu hiện như mình là một người phụ nữ trong trắng thuần khiết.
Nhưng từ tận đáy lòng, từ đầu đến cuối cô vẫn luôn canh cánh chuyện này trong lòng.
Sau khi thay quần áo xong, cô bước ra khỏi phòng tắm. Người đàn ông cao lớn đang đứng trước giường thắt cà vạt kia khiến bước chân của Úc Nhan dừng lại.
Sắc mặt anh nhàn nhạt, nhìn Úc Nhan một chút.
Tiêu Uẩn đã thay xong một bộ âu phục màu tối. Bộ âu phục phẳng phiu đó chắc chắn sẽ tôn lên dáng người cao lớn mảnh khảnh của anh. Ngón tay lộ rõ từng khớp xương khéo léo nhanh chóng thắt nơ lại, giống như tùy ý sửa lại cổ tay áo, lại giống như người nghiêm túc khắt khe, có một kiểu khí chất mạnh mẽ không chịu tha thứ.
“Tôi phải đi ra ngoài ngay bây giờ, nếu như cô có việc thì thì cứ kêu tài xế đưa đi.”
Úc Nhan quay lưng lại, đi được hai bước. Tiêu Uẩn cầm áo khoác lên, chuẩn bị đi ra ngoài, đi từng bước chậm rãi tới trước cửa phòng ngủ, Úc Nhan mới nói: “Cho dù tối qua có xảy ra chuyện gì, thì ý định của tôi cũng sẽ không thay đổi. Mong anh nghiêm túc cân nhắc về nó.”
Giọng nói khàn khàn và mập mờ.
Tiêu Uẩn cong môi dưới, xoay người lại, cười như không cười, liếc nhìn cô: “Tôi cứ tưởng là tối qua, tôi đã khiến cô thấy rất hạnh phúc.”
Gương mặt của Úc Nhan đỏ bừng, ngay sau đó lại chuyển sang trắng bệch. Cô lạnh lùng nói: “Đó chỉ là một tai nạn ngoài ý muốn. Anh biết rõ tôi uống say, lập tức lợi dụng khi thấy người khác đang gặp khó khăn!”
“Chính cô ôm tôi trước, hơn nữa cô cũng không chống cự lại tôi. Tôi không phải là Liễu Hạ Huệ! Cô mong tôi sẽ thờ ơ khi đối mặt với vợ mình sao?”
“Anh… không biết xấu hổ!”
“Đó chỉ là nghĩa vụ vợ chồng mà thôi.”
Dứt khoát nói một câu, Tiêu Uẩn mở cửa phòng bước ra ngoài.
Dường như Úc Nhan đã xé bỏ lớp ngụy trang hòa hảo bên ngoài, cô cũng không còn giữ được sự bình thản và bình tĩnh như trước được nữa.
Chung quy vẫn là lòng cô không nỡ bỏ, cũng có phần nhớ nhung. Đó là lý do khiến tâm cô rốt loạn.

/449