Ông Xã, Em Muốn Ly Hôn Với Anh

Chương 9.1: Anh ấy có phải là người thật không?

/449


Chương 9.1: Anh ấy có phải là người thật không?
Sự xuất hiện của Tiêu Uẩn khiến mấy người đàn ông trong phòng riêng đều bước qua, ngồi chơi ngồi uống một chút, nhưng chỉ có thể đứng đợi một bên ở bên ngoài. Tiêu Uẩn không ngồi, bọn họ cũng không dám ngồi trước mặt đại gia. Phụ nữ thì tò mò đánh giá cái người nhà họ Tiêu chỉ tồn tại qua miệng người khác, đạo diễn Tiêu chỉ tồn tại qua màn ảnh bị vô số người đồn thổi.
Lăng Chí bước tới trước, muốn vỗ vai Tiêu Uẩn một cái lại bị ánh nhìn của Tiêu Uẩn ngăn lại. Anh ta ho khan một cái: “Đã lâu không gặp, tôi quên mất cậu Tiêu đây có là người thích sạch sẽ!”
Tiêu Uẩn mỉm cười, cứ đứng ở trước cửa châm một điếu thuốc, hút một hơi: “Đã lâu không gặp. Cậu cũng cứ như vậy, không biết tiến bộ, chỉ biết ăn chơi phóng túng. Đến lúc đó cũng đừng hối hận.”
“Hối hận? Tôi có gì để hối hận đâu? Hiện giờ, mỗi ngày tôi đều vui vẻ, rất tự do, muốn làm sao thì làm!”
Lăng Chí nhỏ tuổi hơn Tiêu Uẩn. Mặc dù không xuất sắc giống như Tiêu Uẩn, nhưng anh ta cũng được coi như có chút thành tựu. Hơn nữa, có nhà họ Lăng chống lưng, anh ta tung hoành tại thành phố C này đã nhiều năm, rêu rao khắp nơi cũng không ai dám động vào. Cuộc sống chỉ có ăn chơi phóng túng, thay bạn gái còn nhiều hơn thay áo. Từ nhỏ đến lớn, cũng chỉ có Tiêu Uẩn đánh anh ta nhiều lần nhất. Mà cũng chỉ có Tiêu Uẩn khiến anh ta tin phục nhất.
Vinh Nhất Bồi bật cười ha hả, trêu chọc: “Trước đó tôi nhìn thấy chị Lăng Lâm. Nghe nói chị ấy mới nhốt cậu trong phòng và đánh cậu một trận. Mấy ngày sau, tới hôm nay mới cho cậu ra ngoài, cậu quên rồi à?”. Vừa nói xong, Vinh Nhất Bồi như chợt nhớ ra điều gì. Tại sao lại nhắc tới tên của Lăng Lâm? Anh ta lén quan sát sắc mặt của Tiêu Uẩn một chút, thấy anh không thay đổi gì thì mới yên lòng lại.
Lăng Chí làm bộ như muốn đánh nhau, Vinh Nhất Bồi lùi về sau hai bước. Lăng Chí tức giận nói: “Hết chuyện để nói! Tôi đang phiền muốn chết, từng người trong nhà ai nấy đều thấy tôi không vừa mắt. Môi ngày đều ép tôi đi coi mắt, nói cái gì mà đây là người tốt nhất rồi, năm nay có thể thì định ngày cưới, năm sau liền tổ chức đám cưới. Tôi thấy, tôi muốn đi vào con đường xưa của cậu Tiêu!”. Lăng Chí rất bực bội vì những điều này.
Con đường cũ của anh? Tiêu Uẩn nghĩ đến Úc Nhan.
Ở thành phố C, ai mà không biết thái tử nhà họ Tiêu đã kết hôn với một người phụ nữ mới hẹn hò chưa đến ba tháng. Người ngoài lại không một ai biết được đạo diễn thiên tài Tiêu đã cưới một người phụ nữ bình thường không có danh tiếng gì.
Có một thời gian, Úc Nhan trở thành đối tượng ghen tị muốn lột da của vô số người. Nhưng với thực lực của nhà họ Tiêu, bọn họ không nói ra, người bên ngoài thật sự cũng không dám công bố tin tức về Úc Nhan.
“Tôi thì sao?”
“Cưới một chiếc bình hoa về trang trí trong nhà. Coi như có thể giải quyết được những lời đàm tiếu ở trong nhà!”
Đúng lúc này, một người phụ nữ mặc một chiếc váy dài bước tới: “Anh Chí!”. Cô ta đi tới bên cạnh Lăng Chí, ôm lấy cánh tay của anh, quay đầu nhìn Tiêu Uẩn với vẻ tò mò.
Lăng Chí thản nhiên nói: “Ngoan, vào trong chơi đi.”
Cô gái này nịnh nọt cười nói: “Bởi vì em rất thích xem phim của đạo diễn Tiêu. Em cũng là fan hâm mộ của đạo diễn Tiêu. Nên em có thể xin một chữ ký được không?”
Tiêu Uẩn nhướng mày: “Thật xin lỗi, hôm nay không tiện.”

/449