Ông Xã Phải Được Dỗ Dành

Chương 1

/67


Hoàn Sơn Phỉ Thúy là khu biệt thự vùng ngoại thành Đế Đô, vì được xây dựng khá sớm nên cách trung tâm thành phố không xa. Nhưng cũng vì thế mà người sống ở khu vực này đều là người có tiền có quyền.

Mà gia đình họ Tần là một trong những hộ gia đình có mặt ở đây sớm nhất.

một tòa biệt thự màu trắng ba tầng, phong cách kiến trúc châu Âu, có vườn hoa cây cảnh, tượng điêu khắc, vòi phun nước, nhìn thoáng qua là có thể nhận ra ngay phong cách thuần chất phương Tây. Cũng chỉ có con diều đang tung bay trên không trung trong sân vườn là mang nét văn hóa Trung Hoa.

Mẹ Tần từ ban công lầu hai, nhìn xuống sân thấy con trai lớn đang chơi đùa cùng đứa bé, cau mày.

“Mẹ làm sao vậy ạ?” Người con trai thứ hai – Tần Hoài hỏi khi thấy mẹ mình đứng ở ban công một lúc lâu, sắc mặt ngày càng kém.

“Còn không phải do anh con sao!” Mẹ Tần thở dài rồi quay về phòng khách.

Tần Hoài nhìn theo hướng của mẹ đã nhìn, thấy anh trai đang chơi đùa cùng đứa bé, rồi quay người theo mẹ mình vào phòng khách.

“Bà làm sao vậy, sao lại ủ rũ, cau có thế kia?” Ba Tần thấy vợ từ trên lầu xuống, mặt mũi buồn rầu thìbỏ tờ báo đang đọc dở xuống, hỏi.

“Ông thật chẳng quan tâm một chút nào.” Mẹ Tần trợn mắt nhìn chồng.

“Ai chọc giận bà?” Ba Tần hỏi.

“thì là chuyện thằng Tần Qua chứ đâu…” Mẹ Tần âu sầu ngồi xuống cạnh chồng.

“Tần Qua? Tần Qua không phải đang rất tốt sao?” Ba Tần khó hiểu hỏi.

“Ông chỉ suốt ngày biết đến công việc, chuyện của con ông có để ý một chút nào chưa?”

“Khi nào mà tôi không quan tâm chuyện của con? Khi Tần Qua bị bệnh, tôi cũng rất lo lắng, nhưng không phải là bác sĩ tâm lý đã nói là khỏi hẳn rồi sao?” Ba Tần nói.

“Ông quên lời dặn cuối cùng của bác sỹ Lý rồi à.” Mẹ Tần nói “Tuy rằng tâm lý của con trai coi như đãkhỏi rồi nhưng vẫn còn di chứng, ví dụ như tính khí nóng nảy, dễ xúc động …”

“ Tần Qua là lính, lại là bộ đội đặc chủng, tính tình nóng nảy là bình thường.”

“Tôi không cãi nhau với ông.” Mẹ Tần trực tiếp từ chối nói chuyện cùng chồng. “Dù sao tôi vẫn nhớ bác sỹ Lý đã nói với tôi cách tốt nhất là dùng tình cảm gia đình để quan tâm rồi từ từ nó khắc phục tính cách khó gần gũi người khác của nó”.

“Vậy bà còn buồn rầu gì nữa, chúng ta vẫn cứ sống như bây giờ là tốt lắm rồi.”

“Ông không hiểu hay giả vờ không hiểu. Ý của bác sĩ Lý là cho Tần Qua kết hôn, để nó có gia đình, vợ con của nó.” Mẹ Tần nói.

“Cho nên mấy ngày nay bà sắp xếp cho Tần Qua đi xem mắt”.

“Đúng vậy”

“Thế kết quả thế nào?”

“không tốt lắm” Mẹ Tần có chút không được tự nhiên, nói.

“Đâu chỉ có chút không tốt. Tôi nghe được là, các nhà có mặt mũi, thế lực ở gần đây bà đều đến nhà người ta. Người ta vừa nghe nói Tần Qua tìm vợ thì một nửa từ chối ngay lập tức, một nửa gặp Tần Qua rồi thì không ngừng điện thoại cho Tần Hoài.” Ba Tần tức giận nói “Bà thật là hồ đồ. Lại tiếp tục như thế, cẩn thận ảnh hưởng tình cảm của hai đứa nhỏ”.

“Làm sao mà nói tôi hồ đồ. Tôi làm vậy không phải là vì con sao.”

“Phương Tình, tôi biết trong mắt chúng ta, hai con trai đều là người rất ưu tú, nhưng bà không thể không thừa nhận là Tần Qua đã trải qua chiến trường, chịu thương tổn, thậm chí còn mắc chứng PTSD (rối loạn stress sau sang chấn). Lúc trước chúng ta đã liên hệ tìm kiếm bác sĩ trên khắp thế giới, chuyện này các gia đình ở khu vực này ai cũng đều biết. Nếu bà thực tình muốn tìm vợ cho Tần Qua, tốt nhất là tìm kiếm trong các gia đình không phải ở khu này.”

PTSD - Rối loạn stress sau sang chấn hay Hậu chấn tâm lý (tiếng anh: Posttraumatic Stress Disorder- PTSD) là một rối loạn tâm lý, tổn thương về mặt tinh thần, biểu hiện bằng các triệu chứng lo âu rõ rệt sau khi phải đương đầu với sự kiện gây tổn thương và vẫn tiếp tục kéo dài sau đó khi sự kiện đã kết thúc từ lâu. Bệnh hay gặp ở những người từng trải qua các biến cố gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe tinh thần hoặc/và thể chất như 

/67