Phong Lưu Gian Thương

Chương 20: Ghen tuông đầy trời.

/433


Cửu phu nhân, Thư Tiệp, còn có lão bản của Túy Hoa là La Mạn, ba nữ nhân này tự hồ cùng đứng dậy, theo hướng của hắn đi tới.

Lôi Mị khoanh tay, tựa hồ muốn xem đại náo nhiệt, Kha Vân Tiên trong mắt tràn ngập tịa địch ý, cảnh giác nhìn chằm chằm La Mạn.

Say Hoa ở trong thành Lôi Châu là thanh lâu lớn nhât, toàn bộ các đại cô nương xinh đẹp đều tậm trung ở đây, ngay cả Khả Vân Tiên trước đây cũng có thời gian khổ sở đã phải bán lại cho Lã Mạn những cô nương đầu bảng của mình để lấy tiền sống qua ngày, trong lòng nàng làm sao không khẩn chương cho được.

" Di Tình Viên lại thêm một lần khai trương, sinh ý thật là lớn, muội muội thật là có bản lãnh nha."

La Mạn đẫn đầu đi tới đôi mắt lúng liếng như sông thu nụ cười kiều mị, Lôi Mỵ đảo qua một lượt cuối cùng dừng lại ở Đường Tiểu Đông.

" Vị này có thể nói là làm hồi sinh Di Tình Viên Đường công tử? Thiếp vô cùng bội phục."

Đường Tiểu Đông mỉm cười," chỉ là múa rùi qua mắt thợ mà thôi."

Ánh mắt cửa hắn chằm chăm nhìn về phía Cửu phu nhân, trên mặt nét tươi cười càng đậm.

Cửu phu nhân trong lòng nổi lên một tia kinh hoàng, cảm giác như là có lửa ở hai gò má, may mà đã có che mạng đen lại không ai nhìn thấy, nàng hung hăng trừng mắt nhìn Đường Tiểu Đông, cuối cùng dừng lại ở một chỗ xa xa không lại gần thêm nữa.

Thấy hành động cổ quái của Cửu phu nhân, Lôi Mỵ và Kha Vân Tiên đều nhất thời cau mày.

Đồng Cương vừa mới chen được vào, cầm chặt lấy tay của Đường Tiểu Đông mà lắc đông lắc tây, ha hả cười nói:" Huynh đệ, hôm nay khai trương đại cát, đây là một phần hạ lễ của đại ca, còn có Cửu phu nhân nữa, hà hà."

Đường Tiểu Đông vui cười hớn hở nói," Đại ca, ngươi cũng đừng quá khách khí."

Hai hồng bao nặng trịch chuyển đến tay của Kha Vân Tiên, bằng cảm giác, thì có ít nhất là ba trăm lượng chứ không ít, Kha Vân Tiên cười đến không thể khép nổi miệng.

" Huynh đệ, có nên an bài một tiết mục nhã nhặn để cho Cửu phu nhân thưởng thức" Đồng Cương ghé sát vào tai Đường Tiểu Đông thì thầm nói.

" Cái này dễ thôi."

Đường Tiểu Đông ha hả cười, thấy Cửu phu nhân trừng trừng nhìn mình, không để ý tới ánh mắt oán trách của đối phương, hắn quay lại nói với Kha Vân Tiên:" Theo lời của Đồng đại nhân là an bài một tiết mục nhã nhặn, hay để Như Yên nhảy đi."

Đây là một phần dành cho khách tôn quý, hoặc là có ý cho một số người thưởng thức riêng, Như Yên là cô nương có vũ thuật cao nhất ở đây, cũng là người có ý thức nhậy bén, trong lòng hắn có một chút kỳ quái, Cửu phu nhân tuyệt đối sẽ không chỉ muốn thưởng thức môn màn múa đơn giản tươi đẹp như vậy.

Kha Vân Tiên hai tay bắt chéo trước ngực cầm chắc hai hồng bao nặng trình trịch, cái miệng nhỏ ngoác rộng như không còn ngoác rộng hơn được nữa nói:" Đại nhân xin mời theo thiếp đến đây."

Cửu phu nhân cùng với Đồng Cương dời đi, Thư Tiệp cười hì hì tiêu sái trở lại," Ý, là ngươi nha..."

Ánh mắt dừng lại ở trên người Lôi Mị, miệng nàng tự nhiên không cười nổi nữa.

Đường Tiểu Đông mỉm cười:" Thư tiểu thư."

"Uy làm thế nào mà nghĩ ra được cái màn múa kì lạ này." Thư Tiệp cười hì hì hỏi dò. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

La Mạn liếc mắn thấy cơ hồ có ý liều mang vểnh tai lên nghe trôm, Đường Tiểu Đông mỉm cười thần bí," thế này đi, ân, chờ một lúc nào đó tâm tình ta vui vẻ ta sẽ nói cho mi biết."

Thư Tiệp cái miệng nhỏ nhắn cong lên, trong mắt toát ra một tia hờn giận, tâm tình thất vọng hiện rõ trên nét mặt.

Thư Tiệp nhấp nháy con mắt lớn, cười hì hì nói:" ngay hôm nay khai trương, sinh ý như hỏa bạo, bên ngoài vẫn còn đông nghịt khách nhân chờ đợi, lẽ nào ngươi lại mất hứng?"

Đường Tiểu Đông ha hả cười," quả đúng là như thế, nhưng hiện tại ta không cao hứng cho lắm..."

Nhìn thấy Thư Tiệp toát ra vẻ hiếu kỳ trong mắt, trong lòng hắn âm nhạc lại nổi lên, chỉ cần ôm nàng ta vào trong lòng thì thầm vào tai nàng ta, thì mới có hứng thú để kể những chuyện này."

Hắn liếc liếc Lội Mị, không khỏi ngẩn ra.

Cô nàng này lại làm sao nữa rồi? Mặt mũi căng thẳng, không khác gì một cô nàng oánh bạc mà không đủ trả tiền hồ, không biết ai làm cho nàng trở nên như thế a?

Hắn nhìn Thư Tiệp, âm nhạc lại nổi lên, eo nhỏ uốn lượn, Nghênh phong cao vút, cánh tay không ngừng được động đây, bỗng một thanh âm ngọt ngào cất lên:" Đường đại ca."

Y, cô nàng này làm sao mà tiếng nói ngọt như đường phèn vậy? Lại còn chủ động câu dẫn minh nữa?

Nhìn thế này nhất đình là có gian tình ( không phải là ả đã đổ rồi chứ hà hà )

Thấy Kha Vân Tiên trở về biểu tình cổ quái, hắn trong đầu đang có những ý nghĩ đen tối, cũng không khỏi ngẩn ra.

Len len liếc mắt nhìn Lôi Mị, cô nàng này mặt đanh lại, tuy cười mà như sương lạnh, đôi măt xinh đẹp như muốn thiêu sống người ta.

Đường Tiểu Đông co rúm người lại, hãi hùng một tiếng, trong không khí phảng phất có mùi dẫm chua thật đậm.

Thầm kêu khổ ở trong lòng, trong lòng có một trận kinh hoàng, chẳng lẽ... mấy cô nàng này... đều có tư ý với mình... không xong rồi a?

Hắn muốn tránh đôi tay của Thư Tiệp, ai ngờ cô nàng này cứ cầm chặt lấy không chịu buông ra, vẫn cố ý sán lại bên hắn, khiêu khích đôi mắt của Lôi Mị.

Trên khuân mặt như sương lạnh của Lôi Mị mày liêu giương lên, đang muốn phát tác, một bên La Mạn cười nhẹ một tiếng, xầm nhập vào giữa hai người, rất tự nhiên lôi cánh tay nhỏ bé của Thư Tiệp," tiểu thư, thiếp vừa thấy hình như lệnh tôn vừa đến..."

Thư Tiệp biến sắc, hoảng hốt bỏ tay Đường Tiểu Đông ra, lùi về phía sau hai bước, quay đầu nhìn lại hết nhìn đông thì nhìn tây.

Đường Tiểu Đông âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhìn vào La Mạn cười cười cảm kích, La Mạn chớp chớp đôi mắt đẹp, nói " ngươi thiếu ta một cái ân tình nha."

Đường Tiểu Đông xoa xoa tay vào nhau cười khổ, không đâu lại thiếu phụ nữ một ân tình.

Trông thấy hai người đánh mắt qua lại, Kha Vân Tiên đứng ở một bên trong lòng hoảng hốt không còn nghĩ ngợi được gì nữa." Ai, đại lão bản, không ngờ Túy Hoa của các ngươi khách khứa đông là vậy lại có thời gian đến đây nưa."

Lời nói tràn ngập một tư vị chua chua, làm cho mấy nữ nhân ở bên trong đều cong mày lại, thân tình khác nhau đều chăm chú nhìn về Đường Tiểu Đông.

La Mạn liếc nhìn về phía Đường Tiểu Đông ha hả cười nói:" Nghe muội muội nói mới mời được một cao nhân, tỷ tỷ đương nhiên đến xem, nhân tiên mời cao nhân đó chỉ điểm cho một chút."

Trong sảng bầu không khí có một chút vi diệu, Đường Tiều Đông thầm kêu khổ, vội ho một tiếng,"hai tiếng cao nhân thì không dám nhận, lúc rảnh rỗi nhất định cùng La lão bản đàm đạo..."

" Như vậy thiếp xin cáo từ."

La Mạn nháy nháy mắt mấy cái, nhanh nhẹn rời đi.

Tuy rằng không nhìn thấy dung mạo của nàng, nhưng thân hình bốc lửa khúc nào rõ khúc đấy quả là mê người, chỉ là không biết nàng ta bao nhiêu tuổi?

Đường Tiểu Đông thu hồi ánh mắt khẩu khí lơi lỏng đi ít nhiều, hiện nay ít nhất là có thể trì hoãn được một chút.

Hắn đau đầu nhất chính là Lôi Mị, đến bây giờ vẫn chưa hiểu cô nàng tiếp cận mình vì cái gì? Xem ra nàng đối với biểu hiện của Thư Tiệp thật không vừa mắt, chẳng lẽ nàng lại có ý với mình?

Hắn xoa xoa hai bàn tay, tâm niệm ý chuyển, tự mình lập tức sẽ tiếng công vào ngành thời trang, không thể lùi lại một phút nào, Thư Tiệp chính là con của đại lão bản về vải vóc ở Lôi Châu này, nhất định phải lấy lòng nàng, không có gì hay hơn, Lôi Mị nhất định rất khó chịu, làm hắn vô cùng đau đầu.

Hắn không hiểu làm sao mà cô nàng này lại kết mình nhỉ, chẳng lẽ mình có ý gì đó là thích cô nàng?

Đường Tiểu Đông thở dài, vì tiền, nàng chính là khó chịu cũng không có biện pháp nào a.

Quay đầu nói khẽ với Lôi Mị," Mị nhi, ta lập tưc muốn tiến quân vào ngành thời trang, không thể kéo dài thêm được nữa, sở dĩ ta mỗi lôi kéo Thư Tiệp là vị đại nghiệp của ta..."

Một tiếng Mị nhi nói ra không chút ngượng ngập, Lôi Mị lần đầu tiên ngẩn ngơ, hai má ngọc trơn bóng không khỏi một tia đỏ rực ra vẻ ngượng ngùng thật là muốn lấy mạng người ta, thấy Đường Tiểu Đông hai mắt sáng rực, nhìn khắp từ trên xuống dưới, nước bọn không ngừng nuốt ừng ực


/433