Quân Môn Mật Ái , Kiều Thê Của Thất Thiếu

Chương 2.2: Thất thiếu nhà họ Mạc, vợ, chào em

/587


Chương 2.2: Thất thiếu nhà họ Mạc, vợ, chào em
Nhưng trong lòng Kỷ Khanh hơi lo lắng, nhưng làm sao người đàn ông kia lại có liên quan đến nhà họ Mạc, cho nên cũng chỉ suy nghĩ một chút, cũng không để ở trong lòng.
Mà giờ khắc này Mạc Triệu Nam đã trực tiếp ôm Tiểu Nguyên, "Khanh Khanh à, cô cũng quá không có suy nghĩ, trở lại cũng không chào hỏi một tiếng sao!"
"Tạm thời bị điều trở về, cho nên chưa kịp liên lạc cậu thôi!" Kỷ Khanh vừa nói liền trực tiếp mở cửa xe.
Chỉ là...
"À, suýt nữa quên mất, đây là anh họ nhà bác tôi—— Mạc Thất, luôn sống ở thành phố A, hẹn cùng ăn cơm, thời gian của tôi quá eo hẹp, chỉ có thể sắp xếp cùng một chỗ, cô sẽ không để ý chứ!"
Đập vào mắt là một đôi mắt rất sáng, người đàn ông này lớn lên quá đẹp, nhất là cặp mắt kia, màu xám khói, giống như chấm nhỏ sáng chói, mang chút ánh sao, làn da thiếu sức sống.
Cả người Kỷ Khanh đều ngốc, người này không phải đã sớm chết rồi sao?
Mẹ kiếp, đây là xác chết sống lại sao!
"Mạc Thất, đây chính là Kỷ Khanh em thường nói với anh, tôi nói mà, dáng dấp Tiểu Nguyên rất giống một người, Khanh Khanh, chính cô nhìn đi, có phải rất giống hay không!"
Mẹ kiếp, đó không phải rất giống được không? Nếu không phải Tiểu Nguyên vẫn còn con nít, trên mặt có chút bụ bẫm, đây quả thực là bản sao của Mạc Thất.
Hơn nữa, đây là con trai anh, có thể không giống sao?
Khóe môi Mạc Thất nhếch lên một nụ cười nhẹ, cao thâm khó lường, chỉ đưa tay ra, "Chào cô, tôi là Mạc Thất!"
Chào em, vợ của tôi.
Giọng nói của anh trong trẻo dịu dàng, giống như gió xuân ấm áp nhất, dường như có thể xua tan khói mù trong tim người ta, ngón tay anh dài nhọn, khớp xương rõ ràng.
Kỷ Khanh đưa tay tới, tay anh rất lạnh, chủ yếu nhất là Kỷ Khanh chú ý tới, đã sắp vào mùa hè, trên đùi người đàn ông này lại còn đang đắp một tấm chăn lông, chân của anh vẫn là...
"Nếu không phải Mạc Thất còn chưa kết hôn, cũng không có bạn gái, tôi cũng nghi ngờ Tiểu Nguyên là con riêng của anh ấy!" Mạc Triệu Nam thần kinh này, vẫn còn tiếp tục nói.
Không kết hôn, đúng vậy, bọn họ bí mật kết hôn, hơn nữa đã ly hôn.
Mà Tiểu Nguyên đã trực tiếp leo đến trong xe.
Ánh mắt tự nhiên nhìn chằm chằm Mạc Thất.
Nói thật, loại cảm giác này gần giống như soi gương, Mạc Thất cũng là lần đầu tiên gặp Tiểu Nguyên, một lớn một nhỏ, cùng là con ngươi màu xám khói, mà Mạc Thất và Kỷ Khanh hai mắt nhìn nhau một cái, trong mắt hai người cũng lóe lên một tia cảm xúc vô hình.
"Chú thật xin lỗi, cháu đạp phải chân chú rồi!" Tiểu Nguyên vừa rồi quá hưng phấn, vào lúc này mới phát hiện chân mình lại đạp lên chân của Mạc Thất.
"Đứa nhỏ này, lại đây đi! Thật xin lỗi, trẻ con quá lỗ mãng."
Kỷ Khanh đã lên xe, đưa tay ôm Tiểu Nguyên qua, có chút phòng bị nhìn Mạc Thất.
Mạc Thất nhìn khắp người người phụ nữ này đều là gai, chỉ cười nhạt, ngược lại không chút thay đổi.
"Không sao, hai chân tôi đã tê liệt rất nhiều năm, không có cảm giác!"
SSầu óc Kỷ Khanh muốn nổ tung một tiếng.
"Hai chân người đàn ông này không thể nào đi lại, cô chỉ cần sinh cho anh ta một đứa bé, liền có thể lấy được 1000 vạn!"
Mà Mạc Thất nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc khiếp sợ của người phụ nữ, không tự chủ đưa tay vuốt cằm, trong mắt hiện lên một tia sáng.
Đầu óc Triệu Nam luôn luôn phản ứng chậm, hai người này đang làm gì vậy, tại sao dáng vẻ Kỷ Khanh này như thấy quỷ, mà Mạc Thất thì là dáng vẻ tình thế bắt buộc.
Mạc Thất luôn luôn sống ẩn giật, Mạc Triệu Nam cũng không nghĩ tới, mình chỉ nói với anh muốn gặp muốn đứa bé giống anh, người này liền đi theo ra ngoài, bây giờ nhìn lại, dường như có thứ gì mà anh ta không biết.
Trong mắt Mạc Thất mang nụ cười, lá gan người phụ nữ này rất lớn, lại ôm con trai của anh vừa đi chính là năm năm...
Kỷ Khanh, ai cho em lá gan đó!
Nếu trở lại, tự nhiên sẽ không để em đi nữa, thời gian dài như vậy, từ từ tính đi...

/587