Rạp Chiếu Phim Kinh Dị

Q.14 - Chương 123 - Âm Gian Địa Phủ, Diệt Vong Chi Nhật !

/1014


Cái chết của Long Ngạo Thiên hất lên gợn sóng kinh thiên cho diễn viên ngồi trước màn ảnh của rạp chiếu phim linh độ.

“Long Ngạo Thiên...... chết...... Chết?” Phương Do còn có chút không dám tin:“Hắn, hắn làm sao có thể chết?”

Bạch phát nam tử Kỳ Ngọc Sơn khép mười ngón tay lại, trầm ngâm không nói.

“Hẳn là chưa chết đi?” Kim Lệ Sam lại nghĩ tới một việc,“Long Ngạo Thiên dựa vào ác mộng mà sinh, chỉ cần có người mơ thấy hắn, hẳn có thể...”

“Không có khả năng .” Nhưng Tịch Thâm Dạ lại lắc đầu:“Trong kết thúc phim kinh dị cuối cùng, bất cứ lực lượng nguyền rủa nào cũng không thể mang tới rạp chiếu phim thượng tầng. Lực lượng của Long Ngạo Thiên có thể ngang qua hai thời đại, thuần túy là vì ta ở mộng của mình lưu hắn ở một nơi. Nhưng hiện tại...... Hắn đã không đáng để ta cho hắn sống đến thời đại thứ ba!”

Quyết đoán, vô tình, cay nghiệt !

Thâm Dạ hiện tại đã đặt cược hết thảy trên người Diệp Tưởng, nàng và Diệp Tưởng mặc dù có ít ân oán, nhưng cũng không phải là đại thù không chết không thôi. Chính mình chỉ cần tỏ rõ lòng nguyện trung thành, hẳn có thể được cây tiểu thụ này che chở. Không hề nghi ngờ......

Diệp Tưởng mới là diễn viên mạnh nhất qua vô số tuế nguyệt của cụm rạp Thâm Dạ!

Không có thứ hai !

Nại Hà kiều có bao nhiêu dài?

Ai cũng không thể biết được đáp án.

Mà Diệp Tưởng biết, cứ tiếp tục như vậy, căn bản không thể đến được Diêm La điện.

“Vốn là muốn lưu lại đối phó với ‘Phụ thân’ . Xem ra, chỉ có thể toàn lực ứng phó .”

Diệp Tưởng tuy nói như vậy, nhưng nhiều hơn là qua cái chết của Long Ngạo Thiên, hắn hiểu, hắn không nhất định có thể giữ được Vũ Sóc ! Về phần Vũ Phàm...... tình nghĩa ngày xưa đã hết, chung quy ngày xưa cũng từng là mối tình đầu, có thể giúp liền giúp một phen.

“Theo sát ta. Huyến Âm !”

Sau đó Diệp Tưởng hung hăng giẫm một cước xuống mặt đất rồi đồng thời phát cho Vũ Phàm một tin nhắn, người sau hiểu ý liền lập tức túm lấy tay Diệp Tưởng!

Về phần Lệnh Hồ Nguyệt Quang. Diệp Tưởng không giúp được , chỉ có thể coi Tạo Hóa của hắn.

Một đạo tật ảnh, xông vào biển Tiệm trước mắt!

“Tốt...... Thật nhanh !”

“Đây là cái tốc độ gì vậy?”

Ngay cả Kỳ Ngọc Sơn xưa nay lạnh nhạt cũng không dám tin.

Đối mặt với đại triều Tiệm hung hiểm, nhị nữ Vũ Sóc cùng Vũ Phàm được Diệp Tưởng kéo đi đều không dám tin !

Diệp Tưởng giống như một cái máy nghiền thịt sống, bất cứ quỷ hồn nào đều không thể ngăn được cước bộ hắn!

Đây vẫn còn chưa phải là Diêm Vương chính thức! Một khi hắn trở thành Diêm Vương chân chính, lực lượng đạt được sẽ mạnh mẽ tới mức nào đây?

Mà nhị nữ dựa vào gần Diệp Tưởng, được sự che chở của aura nhân vật chính bảo vệ!

Không biết qua bao lâu......

Trước mắt, xuất hiện điểm cuối Nại Hà kiều!

Nhưng mà...... Ở nơi đó, lại không hề xuất hiện Diêm La điện như bọn họ tưởng tượng!

Chỗ đó...... Cái gì cũng không có !

]

Chỉ có một mảnh ngói vụn vỡ nát!

Thời điểm Diệp Tưởng xông qua Nại Hà kiều, hắn chính là nhìn thấy một màn như thế!

Hắn buông Vũ Sóc cùng Vũ Phàm bên cạnh xuống. Sau đó hắn nhìn về một đầu cầu khác, một thi thể bà lão đã thối rữa.

“Mạnh bà...... Chết ư?”

Vốn tưởng rằng sẽ là chướng ngại vật lớn nhất, Mạnh bà cư nhiên chết ở đây?

Diêm La điện cư nhiên...... Không có?

Vậy Sinh Tử bộ kia ở nơi nào?

Mà phía sau, trên Nại Hà Kiều, quỷ hồn vô cùng vô tận vẫn như trước đánh về phía Diệp Tưởng!

“Thiên địa pháp tắc bị hắc ám vặn vẹo, ô nhiễm...... Thượng thiên...... Đã buông bỏ quản lý âm phủ sao?” Diệp Tưởng bỗng nhìn lên mây đen trên trời.

Hắn hiểu được......

Đây chính là chiến tranh chi địa cuối cùng.

Tiếp đó, kịch bản rốt cuộc được phát xuống!

“Hai người các ngươi giúp ta chống đỡ một đoạn thời gian.” Diệp Tưởng không cần nghĩ ngợi liền nói ra lời kịch cuối cùng trong kịch bản:“Ta muốn đi xem ! Diêm La điện !”

Lời còn chưa dứt, Diệp Tưởng liền hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất !

Vừa rồi, khi hắn nói chuyện mang theo vài phần thở dốc. Nghĩ tới vừa rồi ứng phó toàn lực chạy tới nơi này, đối với Diệp Tưởng hẳn là hao tổn không nhẹ ! Bằng không hắn cũng không hiểu hiện như thế!

Vũ Sóc cùng Vũ Phàm quay đầu lại, Nại Hà kiều hạn chế số lượng quỷ hồn xông vào!

“Thái Lam tiểu thư......”

“Ta không sao !”

Đạo Niệm linh thể của Vũ Phàm chính là tư chất tu đạo tuyệt hảo nhất, đây là cái nàng dựa vào để sống đến bây giờ! Cũng đã đi tới nơi này, như thế nào có thể ngã xuống! Huống chi, cũng không biết Hầu Tước cùng Dante hiện tại như thế nào ?

Diệp Tưởng nhìn một mảng phế tích trước mắt. Từ đống phế tích này đã không còn nhìn ra nửa điểm cảnh tượng Diêm La điện ngày xưa.

Nơi Hạ Hầu gia tộc hao tổn tâm cơ muốn đến ...... Chính là địa phương này?

Diêm La điện không ở đây? Như vậy cái gì thẩm phán quỷ hồn?

Hắn bằng tốc độ nhanh nhất tìm tòi khắp vùng, nhưng...... không thu hoạch được gì. Phương viên quanh nơi này chỉ toàn là đất cằn sỏi đá .

Chỉ có cô hồn dã quỷ ở trong này phiêu bạc.

Không có nơi luân hồi. Không có Diêm Vương phán quan.

“Ngươi rốt cuộc đã đến.”

Diệp Tưởng nghe thấy giọng nói đến từ phía sau, chậm rãi quay đầu lại.

Người đứng phía sau hắn, rõ ràng là --

Hầu Tước !

Diệp Tưởng cùng Hầu Tước, cứ như vậy giằng co, đứng im lặng .

Rốt cuộc đã đến thời khắc cuối cùng.

Như năm đó, lần đầu tiên Diệp Tưởng nhìn thấy Hầu Tước trong [ Ác Ma tiêu bản ].

Chẳng qua khi đó, Diệp Tưởng ở trước mặt Hầu Tước nhỏ yếu như thế, nhưng hiện tại hắn đã càng mạnh mẽ hơn so với Hầu Tước!

“Hạ Hầu Tiêu Nham !”

“Sai...... Là Hạ Hầu Tiêu Thạch.”

“Là ngươi......” Diệp Tưởng tựa hồ ý thức được cái gì:“Ngươi cái gì cũng đã biết !”

Hầu Tước, hắn cũng đoạt được aura nhân vật chính, nhưng sau khi trở thành Ác Ma, aura nhân vật chính liền trở thành aura boss.

Hắn......

So với Diệp Tưởng cũng không “yếu” hơn!

“Nơi này chính là điểm kết thúc của Hạ Hầu gia tộc. Trong tay Hầu Tước hiện lên cốt trượng, sau đó hắc ám ngập trời chung quanh dũng mãnh tràn vào cơ thể hắn!

Ở một khắc này, hắn có được lực lượng chống lại Diệp Tưởng!

Theo lý thuyết Diệp Tưởng lúc này nên động thủ giết người, không nên đợi tới khi Hầu Tước trở nên mạnh mẽ mới khai chiến. Nhưng kịch bản viết hắn hiện tại không thể động, là chữ đỏ !

“Ngươi rốt cuộc là...... Ai?”

Diệp Tưởng chỉ có thể nói ra vài lời kịch.

Hầu Tước trả lời lại không phải nội dung vừa hỏi.

“Âm phủ...... Đang rơi vào diệt vong. Mà ngày La Hầu tinh che đậy ánh sáng thiên địa, cũng chính là ngày âm gian địa phủ triệt để bị phá vỡ.”

“Ngươi nói cái gì? Âm gian địa phủ hủy diệt?”

“Đáng tiếc...... Ngươi không thể làm Diêm Vương . Mà ta sở dĩ đến nơi đây, bất quá là muốn chính mắt nhìn thấy âm gian địa phủ bị hủy diệt, cùng với... có thể trở thành một bộ phận của hắc ám diệt vong.”

Hắc ám...... Diệt vong?

Lúc này Hầu Tước đã dung nhập vào trong bóng đêm.

“Âm gian địa phủ...... đang gặp phải thiên kiếp sao?”

“Không, bản thân âm gian địa phủ được thiên địa pháp tắc bảo hộ, làm sao bị thượng thiên hủy diệt? Hủy diệt âm gian địa phủ , là oán niệm nguyền rủa tích lũy qua vô số tuế nguyệt. Thịnh cực tất suy, không có bất cứ tồn tại nào có thể vĩnh hằng !”

Thời điểm nói tới đây, Diệp Tưởng cảm giác mặt đất dưới chân bỗng chấn động điên cuồng!

“Là lúc này.”

“Cùng âm gian địa phủ vĩnh viễn hủy diệt đi......”

“Hạ Hầu Dạ Vương !”

Trong thời gian ngắn, Hầu Tước tiện tay cầm cốt trượng, hướng tới Diệp Tưởng đánh tới !


/1014