Sau Khi Vai Ác Phản Diện Trọng Sinh

Chương 2.4

/398


Chương 2.4

“Tôi nói cho em nghe này Diệp Dao, em không phải nhìn trúng cái người thủ đoạn này rồi chứ?” Mục Hoa Đình ưỡn ngực tự đắc, tự cho là đang ở tứ thế trên cao nhìn xuống Đào Mộ, lấy giọng điệu của người sành sỏi để thuyết phục: “Loại người này trừ cái mặt ra, ngoài ra không có gì hết. Đừng quá ngây thơ. Cậu ta và chúng ta là hai thế giới, hai người không hợp chút nào."

Nói đến đây, Mục Hoa Đình biết rõ rằng, trong vòng tròn này, rất nhiều khi phải dùng đến khuôn mặt. Hơn nữa, Đào Mộ không chỉ có gương mặt mà cậu còn được nhận vào Học tại học viện Điện ảnh Bắc Kinh, là nơi đào tạo diễn viên chuyên nghiệp. Không giống như anh ta, năm ngoái tốt nghiệp, lai lịch căn bản không được người trong nghề thừa nhận.

Nghĩ đến đây, Mục Hoa Đình nhìn khuôn mặt đẹp trai có lực sát thương của Đào Mộ với vẻ ngưỡng mộ và ghen tị, không nhịn được và nói: "Tiểu Dao, nếu em nông cạn như vậy, tôi có thể gọi điện cho chị Hồng."

Chị Hồng, tên thật là Vạn Mĩ Hồng, là đại diện của Diệp Dao, chị quản lý các nghệ sĩ của mình rất nghiêm ngặt. Vì vậy, sắc mặt của Diệp Dao thay đổi khi nghe thấy những lời của Mục Hoa Đình, và ngay lập tức giải thích: "Anh đừng xen vào việc của người khác, hôm nay là sinh nhật của Đào Mộ. Tôi chỉ muốn chúc cậu ấy sinh nhật vui vẻ."

“Thật sao?” Mục Hoa Đình nhướng mày: “Thật trùng hợp, hôm nay cũng là sinh nhật Thẩm Dục.”

Trong lúc nói chuyện, anh ta nhìn lên nhìn xuống Đào Mộ, người chưa từng nói lời nào, rồi chế nhạo: "Đều là sinh cùng ngày. Người ta là thiếu gia sinh ra đã ngậm thìa vàng, có người lại là mồ côi cha mẹ. Thảo nào tục ngữ nói nhân bỉ nhân đắc tử, hóa bỉ hoa đắc nhưng*."

*Nhân bỉ nhân đắc tử, hóa bỉ hóa đắc nhưng(人比人得死, 货比货得扔): người so với người chỉ muốn chết, hàng so với hàng chỉ muốn ném | ý nói mỗi người/vật có số mệnh/đặc thù riêng có người hơn xa mình, có người thua xa mình. Nếu cứ lấy ra so sánh thấy mình thua kém thì chỉ muốn chết/muốn ném.

Câu nói này rất quá đáng, Diệp Dao lập tức cau mày, tức giận nói: "Anh nói gì vậy? Nhanh xin lỗi Đào Mộ đi."

"Cậu ta là ai, tại sao tôi phải xin lỗi một người chỉ đóng thế thân—"

“Lời nói này không đúng.” Đào Mộ búng điếu thuốc trong tay ném vào đống rác bên cạnh: “Câu “nhân bỉ nhân đắc tử hoa bì hoa đắc nhưng.” Câu nói này đều là ghen tị mà nói. Kỳ thực phải là: ‘Nhân bỉ nhân đắc hoạt trứ, hóa bỉ hóa đắc lưu trứ’(người so với người càng phải tiếp tục sống, hàng so với hàng càng muốn giữ loại)."

Đào Mộ nói xong lời này, bất cần nhìn về phía Mục Hoa Đình, đôi mắt đen láy lộ ra vẻ vui đùa: "Không giống như một số người, không có ngoại hình, diễn xuất dở, hơn nữa chỉ số thông minh cũng không có. Không muốn rời khỏi nơi đây vì mơ mộng hão huyền. Sống trong mộng ảo."

Bất cứ ai có đầu óc dài đều có thể biết rằng Đào Mộ đang chế nhạo Mục Hoa Đình. Khi mới ra mắt, Mục Hoa Đình người tự xưng là trai đẹp, đã rất tức giận khi nghe điều đó, chỉ tay vào mũi Đào Mộ: "Cậu nói cái gì đó…?"

Đào Mộ nắm lấy ngón tay của Mục Hoa Đình và bẻ chúng, thản nhiên giáo dục: "Thời điểm nói chuyện với người khác đừng chỉ ngón tay. Nó bị phế thì phải làm sao đây?"

“Cậu buông ra!” Mục Hoa Đình ôm ngón tay đau đỏ bừng của mình lui về phía sau hai bước, kinh ngạc mà tức giận nhìn chằm chằm Đào Mộ nói: “Dã man!”

Đào Mộ cười nhạo một tiếng, liếc nhìn Mục Hoa Đình, nghiêm nghị xoay người rời đi.

Không muốn ăn tiệc sinh nhật do Thẩm Dục tổ chức cho đoàn làm phim, Đào Mộ đi ra bên ngoài trường trường quay ăn một tô mì thịt bò — suýt chút nữa bị tài nghệ của đầu bếp giết chết, uống hết hai chai nước khoáng. Gần hết giờ mới quay lại đoàn. Vào buổi chiều, cậu có hai cảnh quay thay thế diễn viên Thẩm Dục ——

Sau khi tái sinh trở lại, người Đào Mộ chán ghét nhất là Thẩm Dục. Vốn dĩ, cậu muốn phá bỏ hợp đồng và nghỉ việc – cậu quá mệt mỏi với những ngày tháng dây dưa với Thẩm Dục và người nhà họThẩm ở kiếp trước, khiến cậu gần như phát điên.

Đáng tiếc khi trả lời phỏng vấn, Thẩm Dục rất hài lòng với trình độ của cậu và trả lương rất cao nên tiền bồi thường phá vỡ hợp đồng cũng tương đối cao, để đảm bảo rằng Đào Mộ sẽ không bỏ dở giữa chừng, bồi thường phá vỡ hợp đồng bị phạt gấp mười lần.

 

 


/398