SỐNG LẠI LẦN NỮA Ở TẬN THẾ

Chương 46

/108


Sau khi xe rời khỏi cổng căn cứ, phía trước đoàn xe có một đội binh chuyên mở đường, nên xe chạy rất êm. Bên trong xe chỉ yên lặng được chốc lát, Phương Di không cam lòng, lại mở miệng lần nữa: “Đội trưởng Tần, xin chào, anh còn nhớ tôi không?’’ Nhìn khuôn mặt anh tuấn của Tần Thiên, cuối cùng Phương Di cũng không nhịn được nữa.

Nghe Phương Di gọi, Tần Thiên nhìn cô ta lần nữa, cô gái này là ai, anh từng gặp cô ta sao? Nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của Tần Thiên, Phương Di nhắc lại: “Lần đó, khi các anh gặp zombie chuột, tôi cũng đang ở trên xe của cô Bạch, chúng ta đã gặp nhau rồi.’’

Nghe Phương Di giải thích, Tần Thiên mới nhớ ra, hình như hôm đó trong buồng xe còn có người. Nhưng khi đó có ai, anh cũng không nhớ rõ nữa, nếu đối phương đã mở miệng, anh cũng không thể không đáp, Tần Thiên gật đầu: “Thật xin lỗi, không nhận ra cô.’’

“Không sao, đội trưởng Tần, nhưng lần dó chưa kịp trò chuyện thì anh đã đi mất. Vốn tưởng rằng sẽ không gặp lại, nhưng không lại nhìn thấy anh ở đây. Chúng ta rất duyên!’’ Nhìn Tần Thiên đáp lời, Phương Di hết sức vui vẻ, thấy bên cạnh anh ta còn chỗ trống, thế là lập tức chạy đến rồi ngồi xuống.

Mọi người đều khinh thường, nhưng không ai thèm nói mà thôi.

Bạch Nhược Oánh dựa vào balo của mình, nhắm mắt dưỡng thần, sáng nay mẹ cô đã chuẩn bị balo cho cô và Lưu Minh. Giả bộ mang ít thức ăn và nước duống, mặc dù dọc đường quân đội đều phát thức ăn, hơn nữa cô còn có không gian. Nhưng cô không muốn để lộ, còn Lưu Minh nữa chứ, anh ấy cũng cần mang theo vài thứ thiết yếu.

Phương Di nói liên tục, Tần Thiên bên cạnh thỉnh thoảng trả lời, nhưng khi nói chuyện với Phương Di, ánh mắt lại như vô tình mà cố ý liếc nhìn Bạch Nhược Oánh. Mặc dù Bạch Nhược Oánh nhắm mắt lại, nhưng ánh mắt kia như thế, sao cô lại không cảm nhận được, chỉ là không muốn để ý đến mà thôi. Lúc này, cảm xúc của mọi người trên xe đều không giống nhau.

Đoàn xe đi một lát rồi ngừng lại, mọi người nhìn ra ngoài, thì ra đã đến một trạm xăng. Người trong quân đội đang chuẩn bị đi lấy một ít xăng, nhưng nghĩ đến chỗ đó dù có xăng chắc cũng không nhiều. Các dị năng giả quân đội dọn dẹp đám zombie lang thang xung quanh trạm xăng, vài người kính xác theo can nhỏ, vội vàng xuống xe, bắt đầu lấy xăng. Đột nhiên, Bạch Nhược Oánh cảm thấy chấn động, đúng lúc này lại bất ngờ có biến, một bóng đen lướt vụt qua, đầu của người lính kia bị chém xuống.

“A Minh!’’ Binh sĩ bên cạnh thấy chiến hữu của mình bị giết bất ngờ, máu văng lên người anh ta, anh hét to một tiếng.

Nghe có người hét lên, những người khác phát hiện ra có điều gì đó không ổn. Các dị năng giả thấy thế đều xuống xe chuẩn bị sẵn sàng, còn Phương Di lại dán sát vào Tần


/108