Edit: Diệp.
Thế nhưng là cô cũng không phải dễ ăn hiếp, bởi vì cô có điều kiện!!!
"German, về sau anh có thể đừng giam giữ em nữa không? Em không phải tù phạm......"
Lông mi chớp chớp, nhìn vào đáy mắt German, ánh mắt Lạc Khuynh Thành đau khổ ưu tư, rất có vài phần ý vị vô cùng đáng thương ở trong đó.
"Buồn hỏng rồi?"
Bàn tay rộng lớn nâng lên, nhẹ nhàng xoa lên mặt Lạc Khuynh Thành, dùng lòng bàn tay thô của anh cảm nhận sâu sắc mềm dẻo và trơn nhẵn của cô, đáy mắt German tràn lên một tia thương tiếc......
Quả thật giam cô quá lâu, trước kia anh không phải không nghĩ tới để cho cô tự do chút, chỉ là, cô luôn luôn biểu hiện ra thái độ hận không thể lập tức bay khỏi anh, anh cũng không dám mạo hiểm, sợ vừa buông ra thì cô liền thật sự biến mất vô tung, vậy đối với anh mà nói tuyệt đối giống như là rút hết dưỡng khí ra.
"Ừm!"
Gật đầu thật mạnh một cái, tựa hồ là sợ German sẽ không tin tưởng, Lạc Khuynh Thành lại gật đầu một cái nữa, đôi mắt cụp xuống, đem toàn bộ u ám bên trong nó nhàn nhạt thu lại......
"Ai cũng sẽ không thích loại thời gian bị cầm tù này." Từ sau khi bị anh bắt về, cô thật sự hoàn toàn mất đi tự do, đến bây giờ, cũng đã hơn nửa năm trôi qua, ngoại trừ có mấy lần ra ngoài cùng với anh, dường như cô chưa từng ra khỏi cửa, cái gì gọi là "Chim hoàng yến nuôi dưỡng trong lồng của chủ nhân", cô có trải nghiệm khắc sâu nhất. Chỉ tiếc, cô không phải chim hoàng yến hoa mà không thực, kiếp trước mặc dù cô sống rất mệt mỏi, nhưng lại rất phong phú, ngược lại loại thời gian thuần túy là thiên kim đại tiểu thư này, mặc dù thoải mái, nhưng không thể tiếp tục kéo dài mãi, cô sẽ điên mất!!
Cô hướng tới tự do, càng khát vọng có thể có được một mảnh bầu trời bản thân sáng tạo, đương nhiên, ở trước mặt người đàn ông cường thế này, cô không yêu cầu xa vời nhiều như vậy, tạm thời có thể thu hoạch chút tự do trước là được......
"Chỉ cần em đồng ý với anh, không còn dùng kế chạy trốn, anh sẽ cho phép em tự do đi lại."
"Thật sự?"
Ngẩng đầu, đôi mắt đột nhiên sáng lên một cái, không hề chớp mắt nhìn German, đáy lòng Lạc Khuynh Thành, mừng như điên từ từ dâng lên......
Vốn đang cho là anh sẽ không đồng ý, ai biết, anh vậy mà, vậy mà không cần cô phí nhiều miệng lưỡi đã đồng ý?!
Nhẹ nhàng gật đầu, thấy bộ dáng Lạc Khuynh Thành linh khí như thế, sắc bén của khuôn mặt luôn luôn lạnh lùng như đao tước của German giảm xuống.......
"Có điều anh nhất định phải phái người âm thầm đi theo em, không phải không tin tưởng, chỉ là vì bảo vệ em."
"......Được thôi."
Đôi mắt trong suốt to tròn chuyển động hai vòng, đem tất cả lợi và hại đều cân nhắc mấy lần, Lạc Khuynh Thành liền gật đầu đồng ý, chỉ là, thoạt nhìn có chút hơi gắng gượng. German đương nhiên biết cô không thích có người nhìn chằm chằm, chỉ là điểm này anh tuyệt sẽ không nhượng bộ, quá nhiều người muốn anh chết, có lẽ có ít tình báo chuẩn xác, sẽ xuống tay từ cô, cho nên, đề phòng vạn nhất là không bao giờ thừa.
Một cái trượt dài đầy hoa mỹ, đi tới giữa vành tai Lạc Khuynh Thành, nắm, nhẹ nhàng vuốt ve, German rất giống như đang hưởng thụ.......
Dường như anh vẫn luôn một mực tình chung hữu độc với thuỳ tai của cô, có cơ hội thì sẽ nắn, gặm mút thì càng thường xuyên hơn, đương nhiên, đây là ở thời điểm cô mặc quần áo, anh yêu quý nhất, vẫn là một đôi chim bồ câu trắng nhỏ mềm mềm kia, lưu luyến quên về.
Cô mặc đồ ngủ lỏng lẻo, trải qua một phen giãy dụa vừa rồi cổ áo lại càng trượt xuống, vai nhỏ lộ ra, màu mắt tối xuống, cánh tay hơi hạ, lòng bàn tay phủ ở trên bả vai cô, ở trên đó vuốt ve vừa đi vừa về, German không kiêng dè một chút nào lộ ra bộ dáng sắc lang thèm nhỏ dãi.......
Người phụ nữ này mặc dù kiều kiều nho nhỏ, có điều tỉ lệ dáng người lại rất tốt, chỗ nào nên gầy thì gầy, chỗ nào nên có thịt thì có, ừm, rất đúng chuẩn.
Môi mỏng hơi hơi nhếch lên, trong đôi mắt dài nở rộ mị sắc, có chút híp híp rồi rũ xuống, German không e dè từ cổ áo của Lạc Khuynh Thành nhìn vào, giống như thật sự đang tìm tòi nghiên cứu......
Ánh mắt của người đàn ông nóng rực như vậy, hơn nữa còn rất chuyên chú, Lạc Khuynh Thành sao có thể không cảm nhận được?
"Sắc lang! Không cho phép nhìn!"
Thế nhưng là cô cũng không phải dễ ăn hiếp, bởi vì cô có điều kiện!!!
"German, về sau anh có thể đừng giam giữ em nữa không? Em không phải tù phạm......"
Lông mi chớp chớp, nhìn vào đáy mắt German, ánh mắt Lạc Khuynh Thành đau khổ ưu tư, rất có vài phần ý vị vô cùng đáng thương ở trong đó.
"Buồn hỏng rồi?"
Bàn tay rộng lớn nâng lên, nhẹ nhàng xoa lên mặt Lạc Khuynh Thành, dùng lòng bàn tay thô của anh cảm nhận sâu sắc mềm dẻo và trơn nhẵn của cô, đáy mắt German tràn lên một tia thương tiếc......
Quả thật giam cô quá lâu, trước kia anh không phải không nghĩ tới để cho cô tự do chút, chỉ là, cô luôn luôn biểu hiện ra thái độ hận không thể lập tức bay khỏi anh, anh cũng không dám mạo hiểm, sợ vừa buông ra thì cô liền thật sự biến mất vô tung, vậy đối với anh mà nói tuyệt đối giống như là rút hết dưỡng khí ra.
"Ừm!"
Gật đầu thật mạnh một cái, tựa hồ là sợ German sẽ không tin tưởng, Lạc Khuynh Thành lại gật đầu một cái nữa, đôi mắt cụp xuống, đem toàn bộ u ám bên trong nó nhàn nhạt thu lại......
"Ai cũng sẽ không thích loại thời gian bị cầm tù này." Từ sau khi bị anh bắt về, cô thật sự hoàn toàn mất đi tự do, đến bây giờ, cũng đã hơn nửa năm trôi qua, ngoại trừ có mấy lần ra ngoài cùng với anh, dường như cô chưa từng ra khỏi cửa, cái gì gọi là "Chim hoàng yến nuôi dưỡng trong lồng của chủ nhân", cô có trải nghiệm khắc sâu nhất. Chỉ tiếc, cô không phải chim hoàng yến hoa mà không thực, kiếp trước mặc dù cô sống rất mệt mỏi, nhưng lại rất phong phú, ngược lại loại thời gian thuần túy là thiên kim đại tiểu thư này, mặc dù thoải mái, nhưng không thể tiếp tục kéo dài mãi, cô sẽ điên mất!!
Cô hướng tới tự do, càng khát vọng có thể có được một mảnh bầu trời bản thân sáng tạo, đương nhiên, ở trước mặt người đàn ông cường thế này, cô không yêu cầu xa vời nhiều như vậy, tạm thời có thể thu hoạch chút tự do trước là được......
"Chỉ cần em đồng ý với anh, không còn dùng kế chạy trốn, anh sẽ cho phép em tự do đi lại."
"Thật sự?"
Ngẩng đầu, đôi mắt đột nhiên sáng lên một cái, không hề chớp mắt nhìn German, đáy lòng Lạc Khuynh Thành, mừng như điên từ từ dâng lên......
Vốn đang cho là anh sẽ không đồng ý, ai biết, anh vậy mà, vậy mà không cần cô phí nhiều miệng lưỡi đã đồng ý?!
Nhẹ nhàng gật đầu, thấy bộ dáng Lạc Khuynh Thành linh khí như thế, sắc bén của khuôn mặt luôn luôn lạnh lùng như đao tước của German giảm xuống.......
"Có điều anh nhất định phải phái người âm thầm đi theo em, không phải không tin tưởng, chỉ là vì bảo vệ em."
"......Được thôi."
Đôi mắt trong suốt to tròn chuyển động hai vòng, đem tất cả lợi và hại đều cân nhắc mấy lần, Lạc Khuynh Thành liền gật đầu đồng ý, chỉ là, thoạt nhìn có chút hơi gắng gượng. German đương nhiên biết cô không thích có người nhìn chằm chằm, chỉ là điểm này anh tuyệt sẽ không nhượng bộ, quá nhiều người muốn anh chết, có lẽ có ít tình báo chuẩn xác, sẽ xuống tay từ cô, cho nên, đề phòng vạn nhất là không bao giờ thừa.
Một cái trượt dài đầy hoa mỹ, đi tới giữa vành tai Lạc Khuynh Thành, nắm, nhẹ nhàng vuốt ve, German rất giống như đang hưởng thụ.......
Dường như anh vẫn luôn một mực tình chung hữu độc với thuỳ tai của cô, có cơ hội thì sẽ nắn, gặm mút thì càng thường xuyên hơn, đương nhiên, đây là ở thời điểm cô mặc quần áo, anh yêu quý nhất, vẫn là một đôi chim bồ câu trắng nhỏ mềm mềm kia, lưu luyến quên về.
Cô mặc đồ ngủ lỏng lẻo, trải qua một phen giãy dụa vừa rồi cổ áo lại càng trượt xuống, vai nhỏ lộ ra, màu mắt tối xuống, cánh tay hơi hạ, lòng bàn tay phủ ở trên bả vai cô, ở trên đó vuốt ve vừa đi vừa về, German không kiêng dè một chút nào lộ ra bộ dáng sắc lang thèm nhỏ dãi.......
Người phụ nữ này mặc dù kiều kiều nho nhỏ, có điều tỉ lệ dáng người lại rất tốt, chỗ nào nên gầy thì gầy, chỗ nào nên có thịt thì có, ừm, rất đúng chuẩn.
Môi mỏng hơi hơi nhếch lên, trong đôi mắt dài nở rộ mị sắc, có chút híp híp rồi rũ xuống, German không e dè từ cổ áo của Lạc Khuynh Thành nhìn vào, giống như thật sự đang tìm tòi nghiên cứu......
Ánh mắt của người đàn ông nóng rực như vậy, hơn nữa còn rất chuyên chú, Lạc Khuynh Thành sao có thể không cảm nhận được?
"Sắc lang! Không cho phép nhìn!"