THIÊN KIM HẠ PHỦ

Chương 49 - Chương 49

/100


Hoàng thượng Hoàng hậu Bắc Thành quốc chiêu đãi các tú nữ và những thành viên đi theo của Nam Xương quốc tại Ngự Hoa viên thì Đường Chí Lễ cuối cùng ngồi không yên, thừa dịp nội thị không chú ý, lặng lẽ chuồn ra ngoài điện, tránh thủ vệ, leo lên đài cao Ngự Hoa Viên, dùng ống nhòm quan sát các tú nữ đến dự tiệc. Đợi đến khi nhìn thấy đám người Hạ Từ và Tưởng Hoa An đang ngồi một chỗ thì không thể dừng mắt khỏi gương mặt Hạ Từ, lâu sau lẩm bẩm nói: “Lại phẫn thành ca ca mình trà trộn vào cung rồi, đây là muốn náo loạn ra thành gì chứ?” Vì thấy Hạ Từ và Tưởng Hoa An cười cười nói nói, trong lòng không biết có tư vị gì, lạnh lùng hừ một tiếng. Khẽ hừ xong, bỗng lại giật mình, nàng nói chuyện với người khác, chính mình không thoải mái gì chứ? Bỗng nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Viên thì nàng mập mạp, cũng chỉ mới mấy tuổi, tươi cười ngọt ngào, cực kỳ đáng yêu. Lúc bị buộc kêu nàng một tiếng tỷ tỷ, sau khi về nước thì luôn không quên nổi sỉ nhục này. Lần trước khi nhìn thấy nàng, không đề cập tới lúc trưởng thành nàng trở thành một tiểu cô nương duyên dáng yêu kiều, lại còn ôn hòa có lễ, tâm tư ngập tràn ý muốn trả thù chẳng biết tại sao lại tiêu tan mất. Lúc này thấy nàng lại phẫn nam trang, luôn cười cười với Tưởng Hoa An, ngực như bị một cái gì đó chặn lại, đây là chuyện gì vậy?

Ta thích nàng ấy sao? Đường Chí Lễ bị ý nghĩ này của mình làm giật mình, nhất thời suy nghĩ xuất thần, vì hắn còn trong thời gian cấm túc, cũng không dám ở lại lâu, nhìn một lúc rồi trở về trong điện. Ở trong điện lại chà chà tay nôn nóng đi tới đi lui, mình thích nàng, thích nàng, vậy phải làm sao bây giờ?

Lại nói Đường Chí Tụy ở yến hội không nhìn thấy Hạ Viên, sau khi nghe ngóng nghe nói là hôm nay bị đau đầu không tới được, bởi lúc trước nghe Đường Chí Lễ nói Hạ Viên và Hạ Từ là huynh muội long phượng thai, nên tò mò nhìn qua Hạ Từ vài lần, vừa nhìn thấy thì đôi mắt như muốn đui mù, bụng thầm nói: thật sự có nam hài tử bộ dạng tuấn tú đến thế, tướng mạo hoàng huynh coi như đã xuất chúng lắm rồi, nhưng so sánh ra vẫn kém hắn. Ca ca đã trưởng thành như vậy, cô muội muội Hạ Viên kia đoán cũng xinh đẹp, trách không được Tam hoàng huynh cứ mãi không quên. Vì thấy phụ hoàng mẫu hậu có hỏi vài câu, Hạ Từ nói năng không tầm thường, hơi gật đầu, ngoài dáng vẻ đẹp đẽ ra, xem ra cũng là người đọc thi thư.

Yến hội được nửa chừng, Đường Chí Tụy viện cớ thay quần áo, lại chạy tới cung điện Đường Chí Lễ, vừa thấy Đường Chí Lễ lên đường: “Ca ca, hôm nay huynh phải thất vọng rồi, Hạ Viên cô nương vốn không đến cung. Chỉ có thân ca ca nàng Hạ Từ đến đây thôi. Nếu là Hạ Viên cô nương và ca ca nàng giống nhau, vậy thực sự sẽ xinh đẹp lắm.”

Đường Chí Lễ bảo cung nữ lui xuống, bèn nhỏ giọng nói với Đường Chí Tụy: “Vừa rồi ta mới vụng trộm leo lên đài cao lấy ống nhòm nhìn một chút, Hạ Từ người kia chính là Hạ Viên giả trang ra thôi. Hạ Viên cô nương cao hơn ba năm trước đây một chút, hình dáng cũng không biến đổi lớn, lúc này nàng giả hình dáng ca ca nàng, mặc dù là nam trang, lại lộ ra vẻ tuấn dật của một nam hài tử, rốt cuộc vẫn không thể gạt được ta.”

“Muội nói rồi mà, nào có nam hài tử nào tuấn tú đến như vậy, còn nhìn nhiều vài lần đây!” Đường Chí Tụy vỗ tay nói: “Thì ra nàng nữ giả nam trang.” Nói xong cũng nghi hoặc nói: “Ca ca, tuy nói là nữ giả nam trang, nhưng chẳng biết tại sao, nhìn không biết là nữ hài tử, cũng có chút anh khí. Nếu ca ca không vạch trần, chỉ cảm thấy hắn quá tuấn thôi, lại không cảm thấy nàng có hương vị nữ hài tử.”

“Nàng cố ý phẫn nam hài tử tiến cung, tất nhiên sẽ không dễ dàng để người ta nhìn ra. Nếu dịch trang để người nhìn thấy đã biết, đoán chắc nàng không dám to gan dịch trang vào cung.” Đường Chí Lễ mang theo ý cười nói: “Ba năm trước ta đến Nam Xương quốc thì gặp nàng ở trong phủ, lúc đó cũng không dịch trang, mặc nữ trang tư thế hơi có chút oai hùng hiên ngang, thực rất chói mắt. Sau đó ở phủ Tướng quân gặp lại nàng, nàng lại mặc nam trang, học tướng đi nam hài tử, rất ra dáng. Làm người ta nhìn không ra là nữ giả nam trang.”

“Nếu là vậy, tất nhiên muội sẽ tìm cách dẫn nàng đến trong điện muội, ca ca cứ cầm thất xảo đồ đến điện ta chờ mời nàng ghép ra, cũng hoàn thành được tâm nguyện.” Lần đầu tiên Đường Chí Tụy tận mắt nhìn thấy một nữ tử giả nam trang, trong lòng tràn đầy tò mò, chống má nói: “Nhìn lời nói rõ ràng, là một người không tầm thường, bản thân muội rất muốn kết giao.”

“Nếu nàng phẫn nam trang, tất nhiên cũng không thể cùng muội đến trong phòng rồi, muội phải làm thể nào để dẫn nàng đến trong điện?” Đường Chí Lễ ngẩng đầu cười nói: “Để người ta thấy muội dẫn một nam hài tử đến trong điện, lại sẽ nói xấu cho xem.”

“Lúc muội nhờ Nhị hoàng huynh mang đám người Tưởng Hoa An đến Ngự Hoa Viên, huynh tìm cơ hội dẫn nàng đến trong điện ta.” Đường Chí Tụy lúc này nháy mắt nói: “Ca ca tưởng nhớ nàng trong thời gian dài như vậy, có thể nào lại không được gặp một lần?” Nói xong cũng đi ra ngoài.

Khi Đường Chí Tụy đi ra, ánh mắt trực tiếp nhìn tới Hạ Từ cũng lớn mật hơn rất nhiều, hi hi, tất cả mọi người đều là nữ hài tử, nhìn nhiều một chút cũng không sao cả! Hạ Từ phát hiện có người liên tục nhìn mình, giương mắt nhìn thấy là Đường Chí Tụy, cũng thật kinh ngạc, sao công chúa Bắc Thành quốc lại lớn mật đến thế**? Một bên bất động thanh sắc cũng liếc nhìn lại Đường Chí Tụy, hình dáng bất quá cũng chỉ mười một mười hai tuổi, đôi mi cong cong cùng đôi mắt cực kỳ linh động, lúc này cười liếc nhìn qua, cũng làm cho người ta ngây dại một lúc.

Đường Chí Tụy thấy Hạ Từ nhìn sang, không khỏi hé miệng cười, thấy hắn sửng sốt ngại ngùng rũ mắt xuống, không khỏi mừng thầm, cũng may ngươi là một nữ hài tử, nếu là nam hài tử, bị ta đây nhìn nhầm, đúng


/100