Tôi Có Năm Người Ba Là Đại Boss

Chương 9: Nhuyễn Nhuyễn thay quần áo (3)

/790


Chương 9: Nhuyễn Nhuyễn thay quần áo (3)

Editor: May

 

Dư quang của anh luôn sẽ nhịn không được nhìn lên đầu nhỏ trơn bóng của Nhuyễn Nhuyễn, nghĩ đến xúc cảm khi sờ đầu cô nhóc lúc trước, có chút ngo ngoe rục rịch.

Nhưng khuôn mặt anh vẫn là tổng giám đốc nghiêm túc mặt lạnh kia, cho nên giờ phút này không ai có thể đoán ra được trong lòng anh suy nghĩ cái gì.

Nhuyễn Nhuyễn nũng nịu nói cảm ơn với thư ký Kim, tay nhỏ lôi kéo bàn tay to của chị gái mỹ nữ, bước chân ngắn nhỏ đi theo cô cùng nhau lên lầu.

Trước khi đi không quên quay đầu lại tạm biệt với người ba nào đó.

“Phiền toái chị gái xinh đẹp hỗ trợ ôm Tiểu Bạch Bạch một cía, chân nó quá ngắn, nhảy không lên!” Hự hự bò lên lầu hai bước, cô nhóc nhớ tới chính mình còn có một đồng bọn nhỏ.

Thư ký Kim nhìn bộ dáng có nề nếp trên khuôn mặt nhỏ thịt đô đô của tiểu khả ái, thật sự nhịn không được, ma trảo vươn tới nhẹ nhàng nhéo lên khuôn mặt nhỏ non mềm của bé hai cái.

Ôi chao! Cảm giác thịt mum múp thủy nộn này, làn da cũng thật tốt quá đi!

Trên mặt thư ký Kim nhịn không được mang ra vẻ mặt si mê.

Mục Thâm ở xa xa nhìn thấy “………”

Anh trước nay đều không biết, hóa ra thư ký mình lúc riêng tư là bộ dạng này!

“Gâu gâu ~”

Con sói con nào đó chân ngắn nhỏ nhảy vài cái đều bò không lên cầu thang vô cùng đáng thương kêu lên gâu gâu, mắt nhỏ tròn xoe ướt sũng long lanh nhìn cô.

Đây cũng là một tiểu đáng yêu, thư ký Kim nhịn xuống xúc động thét chói tai, khom lưng ôm chó con lông xù xù lên, lông mềm tuyết trắng phiêu dật còn mang theo mùi hương thơm ngát nhàn nhạt, giống như mùi hương trên người Nhuyễn Nhuyễn, còn có một mùi sữa.

Một tay ôm một đứa một tay dắt một đứa, giờ phút này thư ký Kim có được hai tiểu đáng yêu cảm giác chính mình chính là người thắng cuộc đời, dẫm lên giày cao gót, ở trong ánh mắt hâm mộ của mấy hầu gái quăng tóc uốn sóng lớn của mình, đắc ý mang theo Nhuyễn Nhuyễn lên lầu thay quần áo.

Mục Thâm “………”

Anh nhìn quản gia một cái, vì sao muốn cho người này đi mua quần áo.

Làm lão quản gia chăm sóc thiếu gia nhà mình thời gian dài, ông đã xem hiểu ý trong mắt thiếu gia.

“Thiếu gia, dù sao cô chủ nhỏ cũng là một bé gái, thư ký Kim hẳn là tương đối hiểu yêu thích của bé gái.”

Mục Thâm không nói gì thêm, tiếp tục công việc của anh.

Không bao lâu, trên lầu truyền đến âm thanh, Nhuyễn Nhuyễn đã thay xong quần áo nắm hình vẽ mèo con lông xù trên bụng nhỏ của mình, một đôi mắt to tràn đầy tò mò nhìn nhìn rồi đi xuống.

Mục Thâm và quản gia nghe được động tĩnh đồng thời ngẩng đầu nhìn qua, liền thấy Nhuyễn Nhuyễn mặc bên trong một áo thun tuyết trắng, giữa áo thun thêu một con mèo quất nhỏ rất sống động đáng yêu, mặc một cái quần yếm hồng nhạt nho nhỏ.

Hiện tại dáng người béo lùn nhìn càng thêm mượt mà đáng yêu, đặc biệt là khi ngẩng đầu lộ ra tươi cười, bộ dáng  phấn điêu ngọc mài cực kỳ giống tiểu tiên đồng từ trên trời xuống, cho dù không có tóc, cũng là cô bé lóa mắt nhất.

Mang một đôi dép lê nhỏ con thỏ hồng phấn, Nhuyễn Nhuyễn bịch bịch chạy về phía Mục Thâm, trong đôi mắt to tràn đầy ý cười và thỏa mãn.

“Ba, Nhuyễn Nhuyễn đẹp không.” Cô bé vẫn là có chút thích làm đẹp, đặc biệt muốn có được khẳng định của ba nhà mình.

Mục Thâm hơi cúi đầu, đối diện ánh mắt yêu thích chờ mong của Nhuyễn Nhuyễn, ánh mắt anh lóe một chút, nắm tay để ở bên môi hơi ho một tiếng che giấu không được tự nhiên của mình.



/790