Trí thông minh của em thật là uổng phí

Chương 40 - Chương 39

/50


Ngày ba mươi tết, từ sáng sớm trong nhà đã có rất nhiều người lui tới, họ hàng nhà họ Hà cũng không ít, vào lúc này đặc biệt trở nên náo nhiệt. Hà Phỉ Phỉ cùng chơi và nói chuyện cho tới trưa, sau đó nhớ tới đã mấy ngày rồi không đăng chương mới lên, vì vậy buổi chiều liền đi lên lầu, vùi đầu ở trong phòng gõ chữ.

Đến hơn năm giờ, cô đã viết xong một chương dài khoảng hơn chín ngàn chữ, đăng lên sau đó duỗi lưng một cái, vừa cầm điện thoại lên thì nhìn thấy tấm hình mà Cố An Thành gửi tới.

Trên bàn để mấy đĩa đồ ăn rất bắt mắt, ánh đèn phía trên chiếu xuống, nhìn vô cùng ngon miệng. Hà Phỉ Phỉ cười cười, nhanh chóng nhắn mấy dòng.

Vương Bát Chi Khí: một mình anh ăn à?

Ba Đạt: không phải. Đợi lát nữa để vào bình giữ nhiệt, rồi cầm tới viện dưỡng lão ăn cùng với mẹ.

Hà Phỉ Phỉ nhìn này dòng chữ này thật lâu, rồi mới trả lời lại: sẽ có một ngày chúng ta đón dì về nhà, rồi cùng ăn bữa cơm tất niên!

Ba Đạt: ừ, em cũng đã ăn tối rồi chứ?

Vương Bát Chi Khí: còn sớm mà, nhà em hàng năm đều hơn bảy giờ mới bắt đầu ăn, em vừa mới viết xong một chương, định nghịch điện thoại thả lỏng một chút.

Ba Đạt: sao hôm nay chăm chỉ như vậy

Vương Bát Chi Khí: ╭(╯^╰)╮ trước khi gặp anh em cũng là một cô gái chăm chỉ, mỗi ngày viết đều đặn sáu ngàn chữ, có biết không!

Ba Đạt: 【 mỉm cười 】

Vương Bát Chi Khí: đều tại anh kéo hiệu suất của em xuống, mẹ kiếp, mấy ngày liền ngay cả ba ngàn chữ em cũng không viết được, sau đó lại cách ngày, rồi cách tuần, cách tháng . . . . . . Sau đó cũng sẽ bị độc giả kéo vào danh sách “đợi cả năm .

Ba Đạt: 【 mỉm cười 】

Vương Bát Chi Khí: có thể gửi biểu tượng cảm xúc khác được không!

Ba Đạt: 【 hôn nhẹ】

Vương Bát Chi Khí: 【hôn nhẹ】

Vương Bát Chi Khí: mẹ nó em không khống chế được tay của mình, tại sao lại gửi biểu tượng này theo bản năng vậy chứ! ! ! ! Có phải anh đã hạ độc em rồi không! !

Hà Phỉ Phỉ mệt mỏi nằm ở trên giường.

Đến bảy giờ rưỡi, Hà Phỉ Phỉ đi xuống dưới lầu, nâng cao tinh thần để ứng phó họ hàng.

Giao thừa ở nhà bọn họ cũng không khác gì những nhà khác, mọi người quanh năm suốt tháng cũng không gặp mặt nhau mấy lần, ngồi chung trên một bàn liền rôm rả ăn uống và nói chuyện với nhau. Những đứa trẻ nhỏ và ông bà già thì ôm lấy ti vi xem tiết mục cuối năm, còn những người lớn thì ngồi hút thuốc nói chuyện chính trị. Hà Phỉ Phỉ cũng không có hứng thú nói chuyện hàng hiệu hay vàng bạc kim cương với mấy phu nhân nhà giàu, muốn tìm một lý do để chuồn đi, nhưng mà mấy dì mấy thím kia đột nhiên lại tập trung sự chú ý lên người của cô.

“Phỉ Phỉ ở nước ngoài học hành hai năm, lần này trở về xem ra đã chững chạc hơn không ít, tính tình cũng đã thu lại, giống như một tiểu thư khuê các rồi nhỉ.”

Bà Hà dường như ghét bỏ liếc nhìn cô một cái, “Con bé này ấy à, cố gắng lắm mới được gọi là tiểu thư khuê các thôi, nếu như không phải dung mạo của con bé có chút giống vợ chồng tôi, tôi nghi ngờ có khi nào bệnh viện đã ôm nhầm đứa nhỏ con ông Vương hàng xóm cho chúng tôi rồi không.”

. . . . . .

# mẹ ruột khó hiểu #

# tiết mục kể chuyện vui chịu không nổi #

Hà Phỉ Phỉ sợ nếu tiếp tục ở lại, những cô ba dì bảy này sẽ nói tới chuyện chung thân đại sự của cô, cho nên cô phải mau trốn đi.

Trở về phòng, cô vốn muốn tìm Cố An Thành để nói chuyện trời chuyện đất, nhưng mà lại nghĩ tới anh đang nói chuyện với mẹ mình, nên cô không làm phiền bọn họ nữa. Dùng di động đọc tiểu thuyết một lúc, thì tin nhắn nhóm lại hiện lên một tin.

A Đại: Bát Bát có ở đó hay không! ! !

Vương Bát Chi Khí: 【 móc mũi 】 cậu có thai rồi hả?

A Đại: cút đi! ! Mau lên weibo bỏ phiếu giúp mình đi!

Vương Bát Chi Khí: là video đồng ca mừng năm mới kia sao? Chà chà, cậu với Lão Xuân làm thật sao

Lão xuân: làm từ này dùng rất hay

A Đại: bọn mình đã ghi âm rồi! Nhưng mà số phiếu được có bốn mươi vạn thôi, bị nằm ở vị trí thứ hai! ! Cậu mau đi lên bình chọn đi! ! !

Hà Phỉ Phỉ cũng không nói nhiều, nhanh chóng mở video mà A Đại đăng lên weibo buổi chiều.

Lão Vương sát vách tên gọi là bát bát v: mặc dù vẫn chưa xem nhưng mà nói đi cũng phải nói lại. Dựa vào nhan sắc của A Đại và Lão Xuân, tôi tin là các bạn sẽ không keo kiệt đẻ bỏ một phiếu bình chọn cho cặp đôi này đâu nhỉ【doge】 Mười dặm gió xuân không bằng em v: bị buộc bán nhan sắc thật ra thì trong lòng của tôi không muốn 【doge】 Lắm tiền nhiều của có phục hay không v: dùng phiếu bình chọn của các bạn đập chết tôi đi! 【 video 】

Sau khi đăng lên Hà Phỉ Phỉ liền mở video ra bắt đầu chăm chú xem, hiển nhiên, ca khúc vui mừng là được cắt ghép hậu kỳ, Phương Dịch và Lâm Hủy chỉ cần giơ câu đối đỏ để lên hình là được, nhưng mà cho dù như vậy thì cũng không làm giảm đi vẻ đẹp trai xinh gái của bọn họ được, phía dưới weibo có một biểu tượng những con chó lệ rơi đầy mặt, đã hoàn toàn bị đôi vợ chồng nhà này thu phục, weibo của A Đại và Lão Xuân chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi đã tăng lên năm mươi mấy vạn người theo dõi, tốc tộ tăng chóng mặt như vậy làm cho người ta phải nhìn trân trối.

Đừng hoài nghi, thế giới này chính là như vậy【 Hình động vẫy tay 】

Hà Phỉ Phỉ nhìn số liệu thống kê, đứng trước A Đại và Lão Xuân là một đôi vợ chồng minh tinh, mặc dù không phải là quá nổi tiếng, nhưng mà bình thường vẫn hay làm trò trên weibo cho nên có không ít người hâm mộ. Số phiếu chênh lệch cũng hơi nhiều, ước chừng là một vạn phiếu, nhưng từ giờ tới thời hạn cuối cùng chỉ còn ba tiếng đồng hồ nữa.

Vương Bát Chi Khí: _(:3ゝ∠)_ mình cảm thấy có thể hai người không vượt qua được đôi vợ chồng kia rồi, dù sao cũng là minh tinh mà

A Đại: /(tot)/~~ một vạn của tôi

Vương Bát Chi Khí: 【 móc mũi 】có chồng nhiều tiền như vậy mà còn để ý một vạn kia sao

A Đại: cái này không giống nhau /(tot)/~~

Hà Phỉ Phỉ giúp người thì giúp tới cùng, vào tài khoản của Cố An Thành cũng chia sẻ video này luôn.

Gió thổi mây trôi trên sông v: cầu xin bỏ phiếu, cầu xin bỏ phiếu, cầu xin bỏ phiếu, cầu xin bỏ phiếu

/50