Trọng Sinh Ảnh Hậu Quốc Dân: Đế Thiếu, Cưới Chui Đi

Chương 13. Hồ ly tinh

/1111


Chương 13. Hồ ly tinh

 

Tư Nguyệt cách khá xa, yên lặng chờ đợi, chỉ không ngờ vừa mới đứng đó thì lập tức bị người mời đứng ra xa một chút, nhất thời cảm thấy không nói nên lời.

 

Trong đoàn làm phim có rất nhiều người, ngoại trừ cô, còn có những diễn viên quần chúng hay diễn viên đặc biệt khác, bối cảnh của cảnh quay gôm này là “Võ trường của Hoàng gia", vì vậy xung quanh cũng rất rộng rãi, mà cô lại còn bị dẫn tới một góc hẻo lánh, đứng ở đây phần lớn là những viên viên còn phải đợi vài tiếng đồng hồ, đều là những người không có tên tuổi.

 

"Hồ ly tinh!" Chỉ vừa mới dừng bước, sau lưng đã có người hừ lạnh.

 

Tư Nguyệt quay đầu lại nhìn, phát hiện là một cô gái xinh đẹp, cô nhíu mày, nghĩ một lúc lâu cũng không nhớ được người này là ai.

 

"Ninh Tư Nguyệt, vừa rồi anh Tống có gọi điện thoại nói cho tôi biết, cô leo lên vị trí cao thì không nhìn anh ấy nữa, tôi nói này sao cô lại không biết xấu hổ như vậy, còn chưa nổi đã biết đạp người khác để đi lên trên." Cô gái hầm hừ tức giận, lại nói: "Anh Tống còn nói, cô ấy à, bây giờ không từ thủ đoạn nào, biết rõ nhân vậy Hồ Cơ này ăn mặc hở hàng, còn vẫn muốn diễn, đúng là ghê tởm."

 

"Cô là ai?" Tư Nguyệt nhíu mày hỏi.

 

Cô gái kia nghe thấy thế thì hai mắt trừng trừng: "Cô cố ý đúng không, vừa về nhà một chuyến liền không dậy nổi à, giả bộ cái gì mà giả bộ."

 

Tư Nguyệt nhíu mày ngẫm nghĩ một chút, một lúc lâu sau mới bừng tỉnh ngộ ra: "Cô là đồng hương của Tống Hoài Ngang, tên là Nhạc, Nhạc cái gì nhỉ?"

 

"Nhạc Sa Sa!" Cô gái tức giận hét lại một câu.

 

"Trước đây Tống Hoài Ngang có nói với tôi rồi, cái tên này của cô thật thú vị, đọc ngược lại chính là cười đần độn*." Khóe miệng Tư Nguyệt cong lên, cười nói.

 

* đều đọc là shā

 

Cuối cùng cô cũng nhớ ra cô gái này là ai.

 

Người hầu nhỏ trung thành của Tống Hoài Ngang, hai người là đồng hương, cùng ra ngoài dốc sức làm việc, cô gái Nhạc Sa Sa này chưa bao giờ thích cô cả, mỗi lần gặp đều là một lần chế giễu, sau này sau khi Tống Hoài Ngang có chút danh tiếng, Nhạc Sa Sa trở thành một fan hâm mộ trung thành của Tống Hoài Ngang, quản lý fanclub các loại cho anh ta, đương nhiên, cũng là fan đen số một của cô. Đọc full liên hệ : [email protected]

 

Chỉ là khi đó Nhạc Sa Sa chỉ ở trên mạng bôi đen cô, tới bây giờ mới gặp mặt, nên cô không nhận ra cô ta.

 

"Ninh Tư Nguyệt, cô nói nhảm gì vậy, anh Tống mới không phải loại người như vậy." Nhạc Sa Sa hoàn toàn không tin Tống Hoài Ngang nói xấu sau lưng cô ta, lại càng ghét Tư Nguyệt hơn, nhìn bộ trang phục múa trên người cô, khinh bỉ nói: "Loại người như cô, còn dám diễn Hồ Cơ cưỡi ngựa nhảy múa, tôi nghe nói gia cảnh nhà cô cũng chẳng ra sao cả, có thể học cưỡi ngựa khiêu vũ nhất định là lừa Chị Hồng."

 

"Nhưng mà cô cũng không vui mừng được bao lâu đâu, Chị Hồng trước nay đều là người rất thù dai, đợi khi cô bị đoàn làm phim đuổi ra, sau này Chị Hồng tuyệt đối sẽ không giới thiệu vai diễn cho cô, đến lúc đó tôi xem cô còn kiêu ngạo thế nào!" Nhạc Sa Sa nói một hơi, trên mặt nhất thời có thêm vài phần kích động.

 

Cô ta cần gì phải phân cao thấp với một cọc gỗ bình hoa không có kỹ năng diễn xuất như Ninh Tư Nguyệt, chút nữa tự nhiên sẽ bị đoàn làm phim ném ra thôi.

 

Xinh đẹp thì có lợi ích gì, từ xưa đã nói hồng nhan họa thủy bạc mệnh, không biết lúc nào sẽ bị người khác dìm xuống.

 

Trước kia cô không ưa Ninh Tư Nguyệt, ỷ vào gương mặt mà dán vào anh Tống không buông, anh Tống thấy cô ta cả ngày giả bộ đáng thương, thế nên thiên vị cô ta khắp nơi, bây giờ cuối cùng cũng nhìn rõ bộ mặt thật của cô ta. 

 

"Tôi sẽ không bị đoàn làm phim đuổi ra ngoài, không đến lượt cô phải quan tâm." Tư Nguyệt nhìn cô ta một cái đầy thông cảm, lại nói: "Hơn nữa miệng cô hơi nhiều nước miếng, ở đây cũng không có hoa cho cô tưới, không cần phải ra sức phun mạnh như vậy."


/1111