Trùng Sinh Chi Độc Phi

Chương 50 - Chương 42

/112




Đời này Thượng Quan Dũng chưa thấy qua thánh chỉ trông như thế nào, bất quá hắn cũng không hề có hứng thú, chỉ nói với Nhạc An hầu hắn phải về phục mệnh cho Chu Nghi.

Nhạc An hầu cũng không muốn có người ngoài nán lại Tín Vương phủ, không suy nghĩ nhiều cho phép Thượng Quan Dũng mang người mau chóng rời khỏi.

Thượng Quan Dũng mang theo binh mã tiên phong rời khỏi Tín Vương phủ, sợ Nhạc An hầu nảy sinh lòng hoài nghi với hắn, Thượng Quan Dũng không hỏi xem Nhạc An hầu muốn xử trí đám thi thể Tín Vương và Vương phi, thế tử như thế nào.

“Tìm.” Sau khi Thượng Quan Dũng vừa rời khỏi, Nhạc An hầu ra lệnh bộ hạ của mình: “Chú ý mật thất và cửa ngầm, một tờ giấy cũng không thể bỏ qua.”

Tình cảnh tiếp theo diễn ra trong Tín Vương phủ giống như đang xét nhà bình thường.

Thời điểm Thượng Quan Dũng trở lại trong doanh thấy Khánh Nam đang đứng trước cửa nha môn đi qua đi lại.

“Đại ca.” Khánh Nam thấy Thượng Quan Dũng lập tức đi tới thay Thượng Quan Dũng nắm lấy dây cương.

“Sự việc thế nào rồi?” Thượng Quan Dũng hỏi.

“Không có việc gì.” Khánh Nam nói: “Trước tiên đệ muốn báo tin cùng Đại tướng quân.”

Thượng Quan Dũng xuống ngựa, nhỏ giọng nói với Khánh Nam: “Có việc gì đợi ta gặp tướng quân rồi nói sau.”

Khánh Nam ấn ấn đầu, người của Nhạc An hầu đúng là đứng ở đây không ít.

Thượng Quan Dũng tiến vào lều lớn gặp Chu Nghi, Chu Nghi mở miệng: “Tín Vương đâu?”

Thượng Quan Dũng nói: “Tín Vương tự sát, người Tín Vương phủ đều bị Nhạc An hầu gia xử tử.”

Chu Nghi nhìn chằm chằm Thượng Quan Dũng nói: “Tín Vương có nói gì với ngươi không?”

Thượng Quan Dũng rất muốn giao danh sách trong lòng ngực cho Chu Nghi, nhưng Chu Nghi đáng tin không? Vạn nhất Chu đại tướng quân cũng là người của Hoàng hậu và Thái tử thì sao? Thượng Quan Dũng lắc lắc đầu nói: “Tín Vương cùng Nhạc An hầu đơn độc nói chuyện, khi đó mạt tướng đi điều tra Tín Vương phủ.”

“Thật tốt quá.” Chu Nghi thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói: “Ta sẽ viết chiến sự ở Hương An thành thành sổ con, ngươi tranh thủ về kinh đô đi, thuận tiện ngươi có thể về thăm người nhà.”

“Mạt tướng tuân mệnh.” Hiện Thượng Quan Dũng hận không thể lập tức bay trở về kinh đô ngay.

Chờ Thượng Quan Dũng ra khỏi trướng cùng Khánh Nam tới tẩm trướng ở hậu doanh, hai người giống như ăn trộm, xác định xung quanh không có ai mới cùng nhau thương lượng sự việc.

“Đệ giao hài tử cho một nữ thanh lâu trong thành.” Khánh Nam thầm thì với Quan Dũng.

Thượng Quan Dũng lập tức trừng mắt: “Nữ thanh lâu?”

Khánh Nam nói: “Hiện nay đệ làm sao biết trong thành này có hộ nhân gia nào có thể giúp đệ nuôi dưỡng hài nhi? Nữ tử thanh lâu này tuổi đã lớn, không thể kiếm sống, đệ lấy tiền bao nuôi nàng, bảo nàng hỗ trợ chăm sóc hài nhi kia.”

“Nữ nhân này đáng tin cậy?”

“Đệ nói đó là nhi tử tư sinh của đệ, trong quân cẩu thả sinh con với người khác là bị chém đầu nên trước mắt nhờ nàng giúp đệ nuôi nó, chờ đệ rảnh rỗi đi đón về, rồi sẽ vì nàng an bài nửa đời còn lại.”

Tất cả đều được Khánh Nam an bày thỏa đáng, nói: “Đại ca huynh cứ yên tâm. Đệ xem người cũng khá chuẩn, nữ thanh lâu kia cũng không giống hạng người không thành thật. Hơn nữa nếu Nhạc An hầu phát hiện Tín Vương phủ thiếu một hài nhi, ai có thể nghĩ sẽ đi tìm ở khu phố bán hoa? Đệ làm như vậy cũng chỉ muốn tốt cho hài nhi kia thôi.”

Một hài tử hoàng thất dòng dõi Bạch thị vậy mà phải chịu sự nuôi dưỡng của một nữ tử thanh lâu, Thượng Quan Dũng có cảm giác khó nói thành lời, nhưng Khánh Nam nói đúng, hài tử của nữ thanh lâu không dùng tới hộ tịch, giấu hài tử ở phố bán hoa là cách làm tốt nhất hiện nay.

“Chờ đám người Nhạc An hầu rời khỏi, đệ sẽ nghĩ cách mang hài nhi kia ra ngoài.” Khánh Nam nói: “Đại ca, huynh muốn nuôi hắn à? Đại tẩu có thể đồng ý ư? Chúng ta nói trên đường nhặt được hắn à?”

“Tính sau đi.” Thượng Quan Dũng nói, trong lòng ngực còn cất giấu một danh sách muốn lấy mạng người, có lẽ tiểu hài nhi kia không cần hắn nuôi dưỡng, oan khuất của Tín Vương nếu có thể giải được thì tiểu oa nhi còn không phải là con cháu hoàng thất sao?

“Đại ca….”

“Đệ đừng hỏi chuyện này nữa.” Thượng Quan Dũng xua xua tay với Khánh Nam, “Khi ta hồi kinh sẽ truyền tin về, chờ người Nhạc An hầu đi rồi, nhớ an bài tốt cho đứa nhỏ.”

“Rõ.” Khánh Nam đáp ứng thật dứt khoát.

Tại quân trướng, Chu Nghi viết cho Thế Tông một phong mật thư, trong phong mật thư này, Chu Nghi trình bày với Thế Tông, Tín Vương tựa hồ như cố tình muốn chết, Chu Nghi thấy chiến sự ở Phượng châu không giống như cuộc chiến dẹp phản loạn, việc Tín Vương tạo phản Chu Nghi hi vọng Thế Tông sẽ cho người điều tra làm rõ.

Chạng vạng hôm nay, thời điểm Nhạc An hầu đang sai thân tín đào sâu ba thước đất trong vương phủ để điều tra chứng cứ phạm tội, Thượng Quan Dũng đã mang theo mật thư của Chu Nghi từ Hương An


/112