Tướng Công, Tạo Phản Đi!

Chương 19 - Chương 19

/50


Coi như La Thụy Đình không biết lễ phép, làm ầm ỹ ở nhà người khác cũng biết ngượng ngùng, liền đi theo Liễu Minh Nguyệt vào viện của nàng rửa mặt chải đầu.

Dáng người Liễu Minh Nguyệt thon thả, mềm mại, thanh thoát, nhưng thấp hơn La Thụy Đình một chút, đáng mừng là trước đó vài ngày, chiếc váy mới may hơi lớn nên La Thụy Đình mặc vừa khít.

La Thụy Đình hùng hùng hổ hổ xông đến, không hề mang theo một nha hoàn nào, chỉ có hai ca ca đi theo, bây giờ liền lộ vẻ lúng túng, không có ai hầu hạ cả.

Xưa nay Hạ Huệ luôn chu đáo, đương nhiên là đã chuẩn bị tốt đồ dùng, lại hầu hạ La Thụy Đình rửa mặt thay y phục, vẽ lại mày liễu. Giằng co một lúc, mới có thể ngồi xuống uống một ngụm trà nóng do Liễu Minh Nguyệt đưa cho.

Đối với vị La sư tỷ này, Liễu Minh Nguyệt kỳ thật luôn rất yêu mến. Nếu đã từng quen biết một Thẩm Kỳ Diệp khẩu phật tâm xà, đối mặt xưng tỷ muội, sau lưng đâm dao không chút chùn tay thì khi tỉnh ngộ, nên yêu thích kiểu cô nương giống La Thụy Đình. Yêu ghét rõ ràng, vui buồn tùy tâm, quang minh lỗi lạc, có thù oán báo ngay trước mặt, khinh thường đâm chọc sau lưng.

Chỉ là vì chuyện của Tiết Hàn Vân mà mấy ngày nay nàng luôn lúng túng, có cảm giác tội lỗi với La Thụy Đình. Nhưng chuyện hôn nhân đại sự, cũng không thể vì mỗi La Thụy Đình mà lại nảy sinh hiềm khích với phụ thân được. Huống chi, quan trọng nhất là cho dù La Thụy Đình có si mê Tiết Hàn Vân, nhưng hắn lại chẳng có tý tình yêu nam nữ nào với nàng ấy cả. Điều này thì không thể do Liễu Minh Nguyệt nàng quyết định được.

Tiểu nha đầu, có phải hiện tại trong lòng ngươi rất hả hê hay không? Có phải vẫn luôn chê cười ta hay không?

La Thụy Đình cầm chén trà nóng, lông mi hơi hạ xuống, che lại vẻ cô đơn và đau lòng trong mắt, giọng nói đau khổ tự giễu.

Liễu Minh Nguyệt vỗ vỗ vai nàng ta, tinh thần phấn chấn nói: Sư tỷ nói gì thế? Hàn Vân ca ca không lấy được tỷ là do hắn không có phúc khí. Hắn vừa đần độn lại vô vị, trừ bỏ tập võ, luyện chữ, rảnh rỗi thì ôm sách học đạo, có chỗ nào đáng giá để sư tỷ chờ đợi như vậy? Về sau ai lấy hắn đều buồn chết mất...... Câu sau nhanh miệng phun ra, trong giây lát mới phản ứng kịp...Không phải sau này người buồn đến chết sẽ là nàng sao? Gương mặt lập tức nóng lên.

La Thụy Đình đã khóc, đã náo rồi, biết không xoay chuyển được gì, lại nghe nàng an ủi một phen, không khỏi phì một tiếng, bật cười, liếc Liễu Minh Nguyệt một cái, đáp: Ngươi thôi dạy dỗ đi, còn khoe mẽ ở trước mặt ta nữa! Hít hít mũi, thương cảm nói. La Thụy Đình cố gắng điều chỉnh tâm trạng, rõ ràng vẫn còn khúc mắc trong lòng.

Liễu Minh Nguyệt hô to oan uổng, cuối cùng đã tìm được người để dốc bầu tâm sự rồi, lôi kéo La Thụy Đình kể khổ: Tỷ tỷ, tỷ không biết đâu, ngay cả chính muội cũng là cách một ngày mới biết... Liền kể hết chuyện Liễu Hậu tính kế ra sao, cùng La lão gia tử tìm tới cửa, nàng mới biết những chuyện đó.

Khó trách ngày đó Hàn Vân ca ca nhìn nàng với vẻ mặt bất thường, chẳng lẽ...Trong lòng nàng khẽ động.....

Thường ngày không mấy để ý hắn, nhưng ngẫm nghĩ kỹ lại, ngày đó tự nàng đeo khóa ngọc, vẻ mặt Tiết Hàn Vân như có tâm tình vui sướng, hắn đối với mình...

Trong lòng Liễu Minh Nguyệt chộn rộn, lại liên tưởng đến kiếp trước, càng nghĩ càng thấy không thể tin được.

Nàng luôn luôn hung dữ, thậm chí không thể gọi là thân thiết với Tiết Hàn Vân, không có lý nào hắn sẽ động lòng với nàng....Tất nhiên là nàng suy nghĩ nhiều thôi!

Bởi vì La Thụy Đình đang ở bên cạnh nên trong đầu Liễu Minh Nguyệt đột nhiên lướt qua ý nghĩ như vậy, liền tự ngây người trước. Bị La Thụy Đình nắm lấy cánh tay, dùng sức véo một cái, nàng kêu thảm một tiếng, mới phục hồi tinh thần.

Sư tỷ muốn bóp chết muội à?

Ở trước mặt ta, không được nghĩ đến người khác tới xuất thần như vậy.... La Thụy Đình thấy rõ nàng không chăm chú, uy hiếp quơ quơ nắm tay ở trước mắt Liễu Minh Nguyệt.

Đáng giận không phải là nha đầu này và Tiết Hàn Vân đã ước định từ nhỏ, dù sao ngày trước nàng thật sự chưa từng thấy trong mắt Liễu Minh Nguyệt có tình cảm gì đối với Tiết Hàn Vân....Đáng giận nhất là, đừng có nghĩ đến Tiết Hàn Vân ở trước mặt nàng chứ.....Quá khoét sâu vào lòng người rồi!

.....Huống chi còn là quang minh chính đại nghĩ đến chứ! La Thụy Đình thấy tiểu sư muội như vậy, trong lòng liền nổi lên hàng trăm tư vị.

Đám tỷ muội mà nàng quen biết, hiếm có người nhỏ nhắn, yếu ớt, thướt tha lại có bản tính trẻ con khờ khạo như Liễu Minh Nguyệt. Ánh mắt của tiểu sư muội quá mức thuần khiết vô tội, nếu là nữ tử nhà khác, nàng còn có thể kéo đến đánh một trận. Đáng tiếc nàng và Liễu Minh Nguyệt lại có sự chênh lệch quá




/50