Vô Cùng Sủng Vợ: Bà Xã Lính Đặc Chủng Của Tôi

Chương 16: muốn nàng đóng phim (5)

/1674


Chương 16: muốn nàng đóng phim (5)

Triệu Tuấn Kiệt giới thiệu về mình xong, hắn vừa quay đầu nhìn thì chấn động một chút.

Cô gái có khuôn mặt thanh tú tươi sáng, mới gặp đã biết là không tầm thường. Triệu Tuấn Kiệt thậm chí còn cảm nhận được khí chất của cô bé giống như Kiều Mộc Nhiên. Hắn nhìn vào đôi mắt yên tĩnh trong sáng của cô gái, trong hoảng hốt, Triệu Tuấn Kiệt nhớ tới tình tiết trong kịch bản mà hắn đã đọc, Kiều Mộc Nhiên thản nhiên đối mặt với nữ chính đang khóc thút thít. Nàng ta lúc ấy nhìn ánh mắt của nữ chính, có phải cũng có cảm giác như vậy hay không?

Tuy rằng bị cự tuyệt không chút lưu tình, Triệu Tuấn Kiệt ngược lại nhìn thấy được bóng dáng kiên cường không sợ mưa to gió lớn của Kiều Mộc Nhiên, trong lòng hắn lại thêm vui mừng.

“Tôi không phải đang cầu xin cô, cô là quản lý của cửa hàng này sao?”, Lý Châu nói bóng gió, nhìn chằm chằm vào Mộc Sinh, tựa như muốn từ thân thể của cô bé nhìn rõ hơn những hình bóng của Kiều Mộc Nhiên.

Mộc Sinh nhấp nhấp môi nhưng không nói gì. Triệu Tuấn Kiệt rốt cuộc tiến lên hòa giải: “Đạo diễn Lý, đây là nhân viên của chúng tôi mà thôi, Mộc Sinh, cô ấy không có muốn tiến vào giới giải trí đâu.”

“Tôi…”, Lý Châu há miệng thở dấp. Phó đạo diễn mập mạp vẫn đứng bên cạnh Lý Châu lập tức liền nhìn Mộc Sinh nói thẳng: “Chúng tôi có trả thù lao đóng phim!”

Lý Châu lập tức trừng mắt, vừa định nói “cậu đừng lấy tiền vũ nhục Kiều Mộc Nhiên trong lòng tôi!”, thì nghe thấy Mộc Sinh lạnh lùng hỏi: “Bao nhiêu?”

Lý Châu: “……….”

Nháy mắt nội tâm sụp đổ.

Phó đạo diễn thì vừa nghe thấy Mộc Sinh có dấu hiệu đồng ý thì vui vẻ hỏi: “Còn căn cứ và biểu hiện của cô…”

Lý Châu: “Câm miệng!”

Phó đạo diễn: “……….”

Lý Châu có chút thất vọng nhìn Mộc Sinh nói: “Không có việc gì, là tôi lắm miệng!”

Trong cảm nhận của Lý Châu, Kiều Mộc Nhiên cao lãnh, không vì tiền mà khom lưng…

Mộc Sinh gật đầu, vẻ mặt cũng không thể hiện sự mất mát, liền đi tới bên quầy bar, bắt đầu xem tivi vẫn bật trước mặt Tiêu Kha Kha.

Khóe mắt Tiêu Kha Kha gườm gườm, hừ lạnh một tiếng… nhưng vẫn ngồi lại cùng nhau xem.

Lý Châu vẫn đang thất vọng thì câu nói của Triệu Tuấn Kiệt khiến hắn tròn mắt: “Đạo diễn Lý, đừng chê tôi nói chuyện không dễ nghe. Ông tìm người đóng phim, khẳng định phải trả thù lao, sao còn muốn người ta diễn miễn phí nữa à?”

“………….”

Đúng, chuyện quan trọng như thế, hắn sao có thể quên được? Kiều Mộc Nhiên là một công việc. Tìm người diễn kịch thì phải trả tiền là một việc a.

Phó đạo diễn có chút không vui, vừa mới rồi không phải hắn mới nói rồi sao? Đạo diễn còn quát hắn câm miệng. Đúng là gây rối vô cớ!

Lý Châu ho khan mấy tiếng che giấu sự xấu hổ, ánh mắt thì nhìn vào khuôn mặt không biểu cảm ngồi xem tivi của Mộc Sinh, rồi tự mình đi qua đó xin lỗi: “Xin lỗi, Mộc… tiểu thư, vừa rồi là tôi sai. Muốn mời cô đóng phim, cô hỏi thù lao cũng là điều tự nhiên.”

Hắn giờ mới kịp nghĩ tới, vị cô nương này còn mang họ Mộc, so với Kiều Mộc Nhiên chỉ hơn kém một chữ, đây hẳn là một điều kỳ diệu.

Hắn mới rồi cũng có chút hoài nghi, là Mộc Sinh cố ý trà trộn vào để hắn chút ý… Nhưng xem bộ dạng của Mộc Sinh lại không giống như vậy.

Mộc Sinh nhìn Lý Châu một cái, ngón tay gõ gõ trên bàn, cong môi cười nói: “Đạo diễn Lý, tôi chính là không muốn đóng phim, bởi vì tôi không có hứng thú với giới giải trí. Chẳng qua, hiện tại tôi thiếu tiền, nên việc đóng phim là có thể, chỉ cần ông trả tiền.”

Lời này nói, nói ra vô cùng thô bạo.

Ngay cả Tiêu Kha Kha ngồi bên cạnh cũng trợn mắt há mồm, còn Lý Châu thì có cảm giác không nói nên lời, những lời nói giống như con buôn này do Mộc Sinh nói ra, giống như tùy ý nói, khiến người nghe không có cách nào tiếp nhận.


/1674