Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 126 - Chương 31

/215


Sau khi trở về Liễu Thư suy nghĩ xem mấy con chim to này nên làm như thế nào, nhìn thịt đầy đặn, thì cô đã muốn hầm một con nếm thử. Nghĩ như vậy thì cũng làm như thế, bốn con chim to, thời điểm trở về đi ngang qua bờ sông bộ lạc thì đã nhổ lông mổ bụng xử lý sạch sẽ, ruột bẩn gì đó cũng không có lãng phí, mấy thứ hỗn tạp đó kỳ thực ăn được rất ngon, cũng không thể bỏ đi.

Vừa về đến thì Liễu Thư thêm lửa cho nồi đá, chuẩn bị hầm canh. Kỳ thực lúc này còn chưa tới giờ cơm đâu, nhưng hầm canh cần thời gian dài, hương vị mới có thể ngon, như vậy tính xuống thời gian cũng vừa vặn. Nguyên liệu nấu cơm nấu ăn nhiều, gia vị cũng nhiều lên. Trong khoảng thời gian này thu thập thật sự làm cho Liễu Thư được ích lợi không phải là ít, cô cảm thấy cô giống như con chuột cảnh, tìm rồi tìm đào lại đào, tìm được không ít thứ tốt đâu. Đoạn thời gian trước chẳng những tìm được gừng rồi, còn có bát giác và Đinh Hương còn có hồ tiêu, đây đều là vì tìm gừng, cái khác đều là ngoài ý muốn, nhưng có thể có được mấy thứ này làm cho cô cao hứng gấp đôi. Nếu như lại có cây quế và hồi hương, cô có thể gom góp được ngũ vị hương, hít, rất muốn ăn trứng luộc trong nước trà ngũ vị hương nha.

Liễu Thư động thủ Allen hỗ trợ, hai người phân công, tốc độ rất là nhanh, cắt chim to được tẩy sạch thành khối. Chim này rất lớn, Liễu Thư chỉ cắt một nửa, còn lại thì làm cái khác, đợi cô cắt miếng xong, Allen bóc hành gừng tỏi cũng xong rồi, còn cẩn thận cắt vụn đưa đến trong tay Liễu Thư.

Hầm canh ấy, canh chim thì Liễu Thư chưa làm qua, nên làm như canh gà vịt, thử xem hương vị thế nào. Nếu không được thì lần sau lại cải tiến là được, thịt này muốn hầm ăn ngon trước phải ướp chế một chút. Cô rửa sạch tay rồi lấy hành tỏi và đồ gia vị dùng tay thoa lên thịt, để cho hương vị hoàn toàn thấm vào, đợi cảm thấy tạm được thì để lại vào trong nồi, đổ nước đậy vung, cứ vậy mà hầm. Muối trước hết đừng để, chín rồi lại bỏ vào.

Còn nửa con chim to kia thì Liễu Thư lấy chuẩn bị kho tàu, kho tàu dễ làm, mấy ngày nay món ăn nhiều hơn, nồi dùng cũng thường xuyên, một nồi hiển nhiên là không thể thỏa mãn yêu cầu, vì thế cái nồi nhỏ lần trước Kathy lấy tới đây liền phát huy công dụng. Tuy rằng đã dùng nó làm xà phòng, nhưng tẩy sạch cũng không có việc gì.

Thịt chim kho tàu làm tương đối thuận lợi, trong khoảng thời gian này thịt kho tàu làm cũng nhiều, cũng như vậy mà làm thuận tay. Thuần thục giải quyết hai món ăn, Liễu Thư xem hai con còn lại, hai người bọn họ ăn bao nhiêu đó thức ăn là không đủ, nên sẽ nướng thêm một con.

Allen nướng con này đi, như vậy là đủ rồi. Liễu Thư nói: Lúc nướng nhớ rõ quét tương muối lên. Nói là tương muối kỳ thực chẳng qua là Liễu Thư tự mình cân nhắc, chính là cái loại lần trước thời điểm ăn lẩu tạm thời làm được. Dùng hạt tiêu hành thái gừng tỏi dầu muối phối hợp lẩn nhau tạo thành tương muối. Mấy thứ đó nhìn như đơn giản, nhưng ở thời điểm nướng thịt quết lên thì hương vị cũng không như bình thường, vẫn là cô đột phát ý tưởng đó, vốn ăn thịt nướng cũng ngấy, hiện tại lại thèm ăn rồi.

Được. Allen sủng nịnh cười, động tác trên tay rất nhanh, nhanh chóng lấy một con chim to bắt đầu lật chuyển nướng lên. Liễu Thư liếc mắt nhìn một, canh đang sôi, cô bỏ muối vào nếm thử vị lại hầm tiếp, còn lấy thịt chim kho tàu xong bưng tới hâm lại cho nóng, tránh cho thời điểm ăn cơm cũng bị lạnh.

Từ thật xa đã ngửi được hương vị, Alice cậu thấy mình nói đúng đi, tới quả nhiên là khéo. Từ thật xa còn chưa có thấy người, mà giọng nói đã truyền đến. Liễu Thư bất đắc dĩ rất nhiều lại buồn cười, từ lúc lần trước sau khi bưng cái nồi đá nhỏ tới đây rồi, Kathy liền nhân cơ hội yêu cầu cọ cơm. Con hàng này thật ra lại thông minh, cho dù là một mình cô nàng cọ thì cũng thôi, còn thường xuyên muốn dẫn cái tên cật hóa Abby theo. Vợ chồng son đều là một tướng ăn, thật sự làm cho cô dở khóc dở cười, may mắn còn biết tự mang thức ăn, nếu không cô cũng ăn không tiêu.

Oa, hôm nay là cái gì đây? Vừa tiến vào Kathy liền quăng Alice qua một bên, ngồi lại đây xem Allen nướng chim to, một đôi mắt to trừng được tròn tròn nháy mắt cũng không thèm nháy, khóe miệng có thể lấy đầm nước.

Đây là bắt ở sau núi, cũng không biết gọi là chim gì, không phải hàng năm đều có rất nhiều sao. Liễu Thư cũng không ngẩng đầu lên nói.

Nga, là à, chúng ta đều kêu nó chim dời đường, dời đường bay tới bay lui khắp nơi. Liễu Thư vừa nói, Kathy liền biết là cái gì, vẻ mặt giật mình: Không nghĩ tới hôm nay ăn cái này.

Alice vẫn không da mặt dày như Kathy, mặt đo đỏ ngồi vào bên cạnh Liễu Thư: Tiểu Thư, hôm nay phiền toái các cậu. Các cô thật sự là tới cọ cơm.

Các cậu đến ăn mình còn vui vẻ đây, đừng ngại, không phải nói muốn học làm ăn ngon sao, vừa vặn mình dạy cho cậu. Đúng rồi cậu và Ngải Đạt thế nào rồi? Bỏ cái tên cật hóa Kathy qua một bên, Liễu Thư đối với Alice vẫn là vẻ mặt ôn hoà, người dịu dàng luôn làm cho người ta thích.

Mình... mình... Alice bình thường thì cũng tốt, vừa nói tới Ngải Đạt thì bắt đầu các loại đỏ mặt, nói chuyện cũng lắp bắp, vẻ mặt ngượng ngùng.

Ha ha. Khóe miệng cười đặc biệt ái muội, Liễu Thư nháy mắt mấy cái: Đừng ngượng ngùng, các cậu sắp khế ước đi?

Alice và Ngải Đạt thật đúng là nhanh chóng, trước kia chỉ có chút manh mối, nhưng mà hai người giống như cũng không có tỏ thái độ gì. Không nghĩ tới từ lần trước lúc Alice sái chân được Ngải Đạt cõng về suốt một đường, cảm tình này rốt cục thì bị chọc thủng. Hai đương sự lập tức liền lâm vào trong tình yêu dâng trào, đương nhiên mấy người các cô làm bằng hữu cũng cảm thấy cao hứng cho bọn họ.

Bọn họ còn sớm, nhưng mà Đạt Nhĩ và Laura cũng sắp rồi. À, đúng rồi, Tiểu Thư, cậu và Allen thì khi nào, mình muốn tổ chức chung với các cậu, Alice cũng như thế. Kathy ngồi xem Allen nướng thịt vểnh lỗ tai nghe bên này nói chuyện, nghe vậy thì quay đầu cười nói.

A, nhanh như vậy hả? Mấy ngày trước cảm tình của Đạt Nhĩ và Laura còn có nguy cơ, không nghĩ tới. Cô


/215