Yêu em

Chương 2

/3


Chương 2:


    Sau gần 5 tiếng ngồi xe cuối cùng nó cũng đến được nhà cô chú nó.

    Lúc này toàn thân nó mệt dã dời vì xay xe, nó cực kì ghét đi xe ô tô!

    Vừa vào cửa tới nhà nó đã bị cậu em họ bằng tuổi ngáng chân. Do mệt mỏi nên nó không để ý và kết cục là nó "âu yếm với đất mẹ":

     - " Chị Heo, nhà em có ếch à mà chị lại nằm xuống để vồ thế? " - Trần Anh, em họ nó vừa cười vừa dùng cái dọng ngả ngớn nghe mà muốn đập cho một trận chế diễu nó! Từ nhỏ nó với Trần Anh đã như chó với mèo, hai người trừ lúc hợp tác gây chuyện ra thì chỉ cần đứng cạnh nhau là phải tìm cái gì đó để trêu trọc đả kích nhau

     - " Chị đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, chị không phải tên Heo, chị tên là La Trang, Trần La Trang. Cậu bị thiểu năng hay sao mà đến cái tên chị gái mình cũng không nhớ nổi thế? Có khi nào cậu đi chơi cùng bạn gái mà lại quên mất tên cô ta chưa? Chị đảm bảo là có, đúng không?" - Nó vừa lọ mọ đứng dạy sau cú ngã vô cùng "đẹp mắt" vừa phản kích lại Trần Anh.

       Hôm nay nó đúng là xui xẻo mà, bị mất mặt trước thằng em quái  gở này như thế, mặt mũi nó không biết dấu vào đâu. Uy phong nó khổ cực xây dựng suốt 17 năm trước mặt nó ( Trần Anh ) cứ thế bị mất đi sao? Không được nó không thể chịu thua như vậy, còn lâu nó mới chịu như thế nhé!

      - " Ai mà chẳng biết chị là La Trang, cơ mà gọi chị là heo cũng đúng nha! Con gái con đứa gì mà mập như heo ý, có phải đến bây giờ chị vẫn chưa có người yêu đúng không? Em đảm bảo trăm phần trăm là đúng! Có cần em trai đây giới thiệu cho chị vài anh không? Em có quen vài anh vóc dáng hợp với chị lắm đấy! hahahaha..." - Trần Anh không chịu thua

      - " Chị đây người ta gọi là châu tròn ngọc sáng, đày đặn chàn chề sức sống, còn về chuyện người yêu, chị là good girl nên không yêu đương sớm như cậu đâu" - Thằng nhóc khốn khiếp, dám lôi cân nặng của nó ra chế diễu, nó ( Trần Anh ) chẳng lẽ không biết con gái ghét nhất bị nói là béo như heo sao? (tất nhiên, vì anh đâu phải con gái mà biết con gái nghĩ gì) Nó quyết định từ bây giờ sẽ giảm cân, giảm cân, giảm cân aaaaaaaaa...

      - " Anh Tử sao lại bắt nạt chị thế, mau dẫn chị lên phòng nghỉ ngơi tí nữa còn xuống ăn cơm " - bà Nga, cô của nó cũng là mẹ của Trần Anh đi vào kết thúc cuộc "nói chuyện" của hai chị em nhà nó

        Anh Tử, haha chết cười nó mất, đã không biết bao nhiêu lần nghe cái cách gọi "yêu" của bà Nga với cậu con trai yêu quý rồi mà nó vẫn không nhịn được cười!

       Chả là bà Nga vẫn luôn thích con gái nhưng lại đẻ ra được duy nhất một đứa con trai nên bà gọi như thế cho có cảm giác "nhà có con gái". Lúc mới mang thai, bà khăng khăng nhận định đấy là con gái và đặt cho cái tên Trần Phương Anh nhưng lúc đẻ ra lại là con trai nên bà đành bỏ chữ Phương đi, đặt tên cậu là Trần Anh

       Nghe mẹ gọi mình như vậy lại thêm nụ cười không chút che đậy của nó làm Trần Anh bắt đầu thấy ngượng, mặt cậu đỏ tới tận mang tai:

       - " Mẹ con là con trai không phải con gái " - Cậu tức giận nói

       - " Mẹ đẻ ra con chẳng lẽ mẹ không biết con là trai hay gái à! Không lí sự nữa, mau đưa chị lên phòng nghỉ ngơi, nhanh " - Bà Nga nghiêm giọng nói làm Trần Anh không dám cãi lại, cậu mang khuân mặt oán phụ đưa nó lên phòng được chuẩn bị cho nó ở trên tầng 2.

        Lên đến phòng nó lăn ra ngủ luôn, hôm nay thật mệt mỏi nha.... ...... .....


Phương: cố gắng lắm nhưng chương nó vẫn không dài ra được T.T

/3