Ánh sao chói lóa

Chương 1: Chapter 1.1

/2


Chapter 1.1


"One, Two, Three, Four..." .

"One, Two, Three, Four..."

Tiếng vỗ tay mạnh mẽ không ngừng vang bên trong phòng luyện tập, Nill vừa đánh nhịp, vừa dùng ánh mắt chuyên chú xem kỹ người trước mặt.

Đôi giày đạp mạnh mẽ trên sàn nhà trơn bóng, người trước mặt đang chuyên tâm tập luyện điệu nhảy.

Bây giờ là 10 giờ sáng, bên trong phòng luyện tập có hai bóng dáng được ánh sáng mặt trời chiếu vào, những hạt bụi nhỏ theo tiếng nhạc và vũ điệu vui sướng nhúc nhích.

"OK, nghỉ ngơi 10 phút." Nil vỗ tay kêu dừng lại, trên vẻ mặt nghiêm túc chuyển thành ý cười. Vũ đạo này chỉ luyện tập có hai ngày mà được cô biểu diễn thật thành thạo và đẹp mắt, quả nhiên là "Tinh quang của công ty giải trí" ngôi sao mới nhất.

"Cốc cốc" Cánh cửa phòng luyện tập truyền đến tiếng gõ, Tả Tiểu Vũ đẩy cửa đưa đầu vào dò xét...

"Lilian, Lâm tỷ gọi chị." Tạ Tiểu Vũ thấy mọi người đang nghỉ cũng không tiến vào, đứng ở cửa kêu. . .

"Đã biết." Đồng Khánh Hân lấy khăn lau mồ hôi trên đầu, cầm lấy chai nước uống một hơi, gật đầu cười đưa lại cho Nil, đi theo Tạ Tiểu Vũ ra ngoài...

"Tiểu Vũ, Lâm tỷ tìm tôi có chuyện gì?" Đồng Khanh Hân bước nhanh trong lối đi của công ty, hỏi thăm Tạ Tiểu Vũ.

"Chuyện làm ăn, Lâm tỷ kêu em tới tìm chị." Tạ Tiểu Vũ cầm khăn lau mặt giúp Đồng Khanh Hân lau mồ hôi.

Đồng Khanh Hân nghe Tạ Tiểu Vũ nói xong, hơi nhíu lông mài. Hai ngày nay vì vũ đạo của MV mới, lịch tập luyện dày đặc khiến cô không còn giờ nào rảnh, mà lúc này vẫn còn công việc khác? Cô cảm thấy có chút không hài lòng. .

Tạ Tiểu Vũ mở cửa phòng làm việc của Lâm Thư, Đồng Khanh Hân đi theo đi vào.

"Lâm tỷ, chuyện gì?" Đồng Khanh Hân ngồi xuống ghế salon, thấy Tạ Tiểu Vũ đóng cửa lại mới tháo mặt nạ trên mặt xuống.

Sáng sớm 6 giờ cô đã rời khỏi giường, 8 giờ nhảy đến 2 giờ mấy, cả người đầy mồ hôi, đeo mặt nạ trên mặt càng khiến cô khó chịu, bây giờ tháo xuống, Đồng Khánh Hân không nhịn được cảm thấy thật thoải mái mà thở dài.

Năm nay Lâm Thư 40 tuổi, là kim bài người đại diện của công ty, 3 năm trước Đồng Khánh Hân mới gia nhập, cô ấy là người đại diện riêng của cô.

"Đến đây, rồi xem." Lâm Thư cầm lấy một văn kiện trên bàn, đưa cho Đồng Khánh Hân.

Đồng Khánh Hân đưa tay nhận lấy, mở ra xem, trên mặt lộ vẻ không vui.

"Không nhận." Đồng Khánh Hân chỉ liếc sơ qua, để lại trên bàn, hai mắt nhắm lại, tựa đầu vào sô pha.

"Khánh Hân, chỉ là thử sức, chúng ta thử đi." Lâm Thư không để ý Đồng Khanh Hân, khuôn mặt vẫn cười tươi như cũ, nói không nhanh cũng không chậm.

"Lâm tỷ, tỷ biết quy tắc của em, về ngành điện ảnh này em không muốn động vào." Đồng Khanh Hân xoa mũi, đôi mắt đẹp hơi nhướng lên, trên mặt lộ vẻ nhàn nhạt.

"Em đã gia nhập 3 năm, bây giờ là thời cơ tốt nhất, Trong giới giải trí này người nào cũng tranh đấu nhau để nổi tiếng, bây giờ em có mọi điều kiện, lấn sang ngành điện ảnh là quá kịp lúc." Lâm Thư nồi đối diện Đồng Khanh Hân, mở văn kiện ra đưa tới trước mặt cô.

"Đây là bộ phim mới Trầm Sơn, trước đây ông ta mất tích, đã 4 năm rồi không có sáng tác, bộ này là tâm huyết của ông ta, thế nào, Trầm nữ lang danh hào, em có hứng thú không?" Lâm Thư thấy Đồng Khanh Hân không có hứng thú nói chuyện, dùng ngón tay gõ lên văn kiện, âm thanh cũng lớn hơn...

_________________Hết chapter 1.1__________________

/2