Bệnh Không Thể yêu

Chương 16 - Chương 16

/48


Ra cửa du lịch mang theo chó cưng không mấy thuận tiện, Kiều San đã sớm bố trí cho Đô Đô ổn thỏa ở viện uỷ thác quản lý thú cưng.

Đêm hôm trước ngày mồng một tháng năm, Tiếu Già đúng giờ tới đón cô.

Đi vào sân bay kiểm phiếu, Tiếu Già nhìn Văn Văn ở đằng trước mang mũ lưỡi trai lưng đeo cặp sách màu hồng nhạt cùng Kiều San vận trang phục thoải mái giản dị, cảm thấy hình ảnh này cực kỳ ấm áp.

Nếu như có thể kết hôn với Kiều San, sinh một cô con gái khả ái đáng yêu vậy thì thật là mĩ mãn, kiếp này sống không hề uổng phí rồi.

Tiếu Già đặt khoang hạng nhất, mùa du lịch thịnh vượng giá cả tăng lên gấp đôi so với bình thường. Lúc ngồi đợi lên máy bay, Kiều San chọc chọc cánh tay Tiếu Già, hhỏi anh ta: Sao lại đặt khoang hạng nhất? Rất đắt đó.

Anh bỏ tiền ra thì em ghét bỏ cái gì hửm? Tiếu Già cười nói.

Kiều San: Vẫn cứ thấy đau lòng... Chỉ bay hai tiếng mà ngồi khoang hạng nhất thật lãng phí!

Văn Văn chơi đùa ôm lấy đùi Kiều San, ngẩng đầu nhỏ lên nói: Mẹ Kiều, mẹ thật sự không biết sao?

Kiều San nghi ngờ: Biết cái gì?

Văn Văn nhếch miệng lộ ra hai cái răng trắng mẻ, hì hì cười nói: Ba Tiêu muốn tán tỉnh mẹ đấy!

...

Lời nói của trẻ em không nên để trong lòng, Tiếu Già bị chọc trúng tâm tư khó nén khỏi xấu hổ.

Kiều San: ... Cô cúi người nhìn cô bé sáu tuổi này, dùng chưởng bụng đề lên đầu bé, trịnh trọng hỏi bé: Cô gái nhỏ, học từ ai mà nói những lời này thế?

Cô bé rụt cổ, dùng đôi tay nhỏ đầy thịt che đôi mắt tròn xoe thủy linh lại.

Ngây thơ cho rằng che hai mắt mình thì đại nhân trước mặt sẽ giống bé, cái gì cũng không nhìn thấy!

Kiều San nâng người lên, xoay người nhìn Tiếu Già, nện một đấm ở trên vai trái anh, Anh dạy?

Tiếu Già nghiêm trang giải thích: Anh là loại người đó sao?

Những thầy áo thanh niên bọn anh không phải đều thế à? Mặt người dạ thú đấy, hừ. Vẻ mặt cô cười xấu xa nhìn anh, Trai ế lớn tuổi tư xuân* rồi đấy à?

(* ám chỉ cô gái/chàng trai khao khát tình dục khác giới)

Tiếu Già đột nhiên đỏ mặt.

Vì để giảm bớt ngượng ngùng anh giơ tay vò rối tóc của cô, nói chuyện rõ ràng mất tự nhiên, Dám trêu chọc trưởng bối?

Kiều San bị vò rối tóc phát điên, nện mạnh một trỏ vô ngực anh, Anh mà tính là trưởng bối gì chứ? Không vò rối đầu em sẽ chết hả?

Tiếu Già sang sảng cười nói: Đúng vậy, sẽ chết đấy.

...

Sảnh chờ ở sân bay không lớn, Kiều San ngồi chơi bóng cùng Văn Văn thì tinh mất nhìn thấy trên mấy hàng ghế ở sảnh có hai bóng dáng quen thuộc.

Vì để xác định mình không nhìn lầm, cô nhét bóng vào trong tay Văn Văn, đi đến gần dò xét.

Tả Dịch đang ôm một cái máy chơi game ra sức chém giết, phát hiện có một bóng dáng màu hồng phấn tới gần thì chừa ra chút tinh lực giương mắt lên nhìn.

Trong giây lát thì sửng sốt.

Cái gì gọi là âm hồn không tan? Ở sân bay cũng có thể gặp mặt?

Kiều San

/48