Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 252:

/318


Chương 252:

Editor : May

 

          "Như thế nào? Anh không có tự tin trông chừng bà xã của mình à, mặc dù cô ấy là của anh, nhưng cô ấy có quyền lợi kết giao bạn bè, tôi thừa nhận tôi yêu cô ấy, nhưng tôi không biết làm chuyện vượt qua bạn bè, bởi vì trong lòng cô ấy chỉ có người đàn ông thích ăn dấm chua này, yêu cô ấy thật tốt, nếu không, anh sẽ mất đi cô ấy." Âu Dương Hàn nói xong cũng rời đi.

 

          "Ông xã, anh mới vừa nói cái gì? Quan hệ của hai người trở nên tốt như vậy từ khi nào? Dựa vào gần như vậy." Mộ Hi hoang mang hỏi, bởi vì cô biết rõ sở dĩ Nam Cung Diệu đến bệnh viện với cô, hoàn toàn là bởi vì không yên tâm Âu Dương Hàn.

 

          Mặt Nam Cung Diệu đen lại, không nói hai lời, ôm lấy Mộ Hi đi ra ngoài.

 

          Người phụ nữ đáng chết này, lại dám gặp riêng với người đàn ông khác sau lưng anh, quả thực là không đếm xỉa sự hiện hữu của anh, nhất định phải dạy dỗ cô một chút, nếu không cô sẽ không nhớ được, đương nhiên dạy dỗ như thế nào chính là Nam Cung Diệu định đoạt.

 

          Mộ Hi còn chưa có phản ứng kịp thì người đã bị ôm ra khỏi phòng nghỉ.

 

          "Nam Cung Diệu, anh sao vậy? Rất mất mặt đó có biết không? Thả em xuống, thả em xuống!" Mộ Hi phát hiện rất nhiều ánh mắt quái dị mọi người ném tới khi đi ngang qua.

 

          "Làm sao? Về nhà em sẽ biết!" Nam Cung Diệu đen mặt lại nói, người phụ nữ ngốc, lại còn dán hỏi làm sao!

 

          "Nam Cung Diệu, anh có thôi hay không, bây giờ là ở bệnh viện, em còn chưa nói với Tĩnh Sơ em muốn đi về, nhanh thả em xuống."

 

          Mộ Hi không yên tâm Tĩnh Sơ, cô vốn dự định ở lại chăm sóc Tĩnh Sơ thật tốt, bởi vì trong nhà Tĩnh Sơ không có người nào, cho nên Mộ Hi muốn chăm sóc cô ấy.

 

          "Anh đã nói cho cô ấy biết em muốn đi! Mẹ vợ của anh lập tức đến, em có thể yên tâm rồi?" Nam Cung Diệu nói.

 

          "Anh, khốn kiếp, em nói muốn đi khi nào?" Mộ Hi giận dữ, suy nghĩ Âu Dương Hàn rất bận, cũng không biết có thể chăm sóc Tĩnh Sơ và đứa bé không, cho nên Mộ Hi vẫn không yên lòng.

 

          "Người đàn ông của cô ấy không chăm sóc thì ai chăm sóc? Em không yên tâm, anh còn có thể mời một bảo mẫu chăm sóc giúp đỡ cô ấy, em muốn chăm sóc cô ấy? Không có cửa đâu!"

 

          Nam Cung Diệu biết rõ Mộ Hi thương Vân Tĩnh Sơ, nhưng muốn để cô lại chăm sóc thì không được, anh tuyệt đối không thể tạo cơ hội để Âu Dương Hàn tiếp xúc Mộ Hi, Mộ Hi nghĩ đến Vân Tĩnh Sơ, Nam Cung Diệu dự định hy sinh thời gian làm việc đến thăm cô ấy với cô vợ nhỏ, nhưng buổi tối cô vợ nhỏ nhất định phải về nhà.

 

          "Anh, quá không nói lý, bá đạo, khốn kiếp, anh có biết hay không, lúc trước em sinh Nam Nam, Tĩnh Sơ quan tâm không ít, khi đó anh chết ở đâu hả? Là Tĩnh Sơ vẫn luôn ở cùng em, người đàn ông khốn kiếp, người đàn ông xấu xa, thả em xuống, nếu không em không khách khí!" Mộ Hi chuẩn bị động thủ, bây giờ mình ngược lại có công phu, mặc dù là đánh không lại anh, nhưng qua mấy chiêu là không thành vấn đề.

 

          Vào lúc Mộ Hi muốn ra chiêu, cô bị ném mạnh vào trong xe, đột nhiên cửa sau xe bị hung hăng đóng kín, rất nhanh xe liền khởi động, chạy nhanh đi.

 

          "Anh không phản đối em đối tốt với Vân Tĩnh Sơ, nhưng người đàn ông kia, sau này không cho phép em gặp riêng anh ta, bởi vì anh không vui!" Nam Cung Diệu lạnh lùng nói.

 

          "Khốn kiếp, anh đang tức giận có đúng không? Chẳng lẽ nói kết hôn liền không thể gặp đàn ông khác ư?" Mộ Hi tức giận nói, một đôi mắt bồ câu căm tức nhìn Nam Cung Diệu.

 

          Nam Cung Diệu nhìn thấy cô vợ nhỏ không có ý thừa nhận sai lầm, anh lại càng không sảng khoái, chẳng lẽ người đàn ông kia có một chút địa vị ở trong lòng cô, đương nhiên chỉ là một chút, bởi vì Nam Cung Diệu vẫn tin tưởng Mộ Hi có tình cảm với anh.

 

          "Mộ Hi, em - người phụ nữ đáng chết, chẳng lẽ cần phải khiến anh tức giận thì em mới vui vẻ sao?" Nam Cung Diệu gầm nhẹ.

 

          "Đồ khốn kiếp, là anh chọc giận em, anh tốt nhất nên làm rõ ràng, chẳng lẽ anh sẽ không có bạn bè khác phái hả?" Mộ Hi hỏi ngược lại anh.

 

          "Anh, anh, về sau, không cần bạn bè khác phái là được rồi?" Nam Cung Diệu bị cô vợ nhỏ hỏi khó, có chút nói lắp, bởi vì anh đúng là có một vài bạn bè khác phái, hơn nữa tất cả những người phụ nữ kia đều là lòng mang mưu mô.

 

          "Thúi lắm, anh lừa gạt kẻ ngu à? Con bà nó, em cũng không phải là người phụ nữ ngốc trước kia, trước hết nghĩ lại chính mình rồi đến quản em, hiện tại tư cách anh còn chưa đủ tư cách dạy dỗ em, bởi vì bên cạnh của anh cũng là bươm bướm bay đầy trời!" Mộ Hi càng nói càng tức giận.

 

          Mộ Hi nói xong, Nam Cung Diệu chợt phanh xe, dừng xe ở ven đường.

 

          Nam Cung Diệu vốn dự định dạy dỗ cô vợ nhỏ, để sau này cô cách Âu Dương Hàn xa một chút, nhưng bây giờ thành cô vợ nhỏ dạy dỗ anh!

 

          "Người phụ nữ ngốc, hiện tại anh liền nghiêm túc nói cho em biết, ở đây chỉ có em." Nam Cung Diệu chỉ chỉ chỗ trái tim của mình nói.

 

          Vốn vừa rồi Mộ Hi cũng là bởi vì quật cường nhỏ của mình mới sẽ nói như vậy, thật ra cô đã sớm hiểu tâm của Nam Cung Diệu, người đàn ông này yêu cô, chỉ yêu cô, những thứ này cô đều hiểu, nhưng cô chính là không thích nhìn thấy con người lạnh như băng của anh, còn có tính tình bá đạo, khiến cho người ta không thể nhịn được nữa!

 

          "Hu hu... hu hu..." Mộ Hi bởi vì cảm động, lại có thể khóc lớn lên, bởi vì có đàn ông tốt như vậy yêu cô, cảm giác cũng là một chuyện hết sức vất vả, bởi vì đây đại biểu về sau cô không được tùy tiện tiếp xúc phái nam, nếu không người đàn ông bá đạo này sẽ ăn đặc biệt nhiều dấm chua!

 

          Nam Cung Diệu chỉ là thổ lộ tâm ý của mình, không nghĩ tới cô vợ nhỏ mới vừa rồi còn miệng đầy thô tục, hiện tại lại có thể khóc lớn lên. Cô vợ nhỏ vừa khóc, anh liền đau lòng, cả trái tim giống như muốn bể nát.

 

          Anh không muốn hung dữ với cô vợ nhỏ, nhưng anh cũng không có cách nào chịu được người đàn ông khác dùng ánh mắt ái mộ nhìn cô vợ nhỏ, nhất là Âu Dương Hàn kia.

 

          "Bà xã, anh sai rồi, không khóc, đừng khóc, vừa khóc liền khó coi!" Nam Cung Diệu đau lòng nói.

 

          "Khó coi, có phải anh sẽ ghét bỏ em không?" Mộ Hi hít hít không khí, nghẹn ngào hai tiếng.

 

          "Làm sao có thể, anh yêu em đến tâm cũng không đủ dùng, trừ phi là em ghét bỏ anh!" Nam Cung Diệu từng nói qua lời buồn nôn như vậy khi nào chứ, hiện tại bị cô vợ nhỏ ép, lúc nào cũng sẽ nói một chút lời trong lòng, cho dù là hết sức buồn nôn, nhưng anh lại không cảm giác được, bởi vì những thứ này đều là lời trong lòng của anh.

 

          "Em ghét bỏ anh, ngại anh đối với em quá tốt, em sợ có một ngày em không thấy được anh, vậy em sẽ điên khùng." Mộ Hi nâng đôi mắt đẫm lệ lên, nghẹn ngào nói, thấy tất cả trong đôi mắt lớn của cô vợ nhỏ đều là nước mắt, Nam Cung Diệu thực hối hận tại sao mình trêu chọc cô vợ nhỏ, cần phải hung hăng đánh Âu Dương Hàn một trận mới đúng.

 

          "Vậy, em liền vĩnh viễn đừng rời khỏi anh, để cho anh vĩnh viễn yêu em, yêu em..." Nam Cung Diệu nhẹ nhàng hôn lên giọt lệ kia.

 

          Mộ Hi rất ngoan ngoan nhu thuận, không nói một lời, cúi đầu. Thật ra, cô rất thích được Nam Cung Diệu cưng chiều, yêu thương như vậy.

 

          "Có đói bụng hay không?" Nam Cung Diệu ôn nhu nói, lăn qua lăn lại lâu như vậy, nhất định đói bụng.

 

          "Khóc thành như vậy sao còn ăn được, không đói bụng!" Mộ Hi biết rõ lúc này mặt của mình nhất định biến thành con mèo nhỏ rồi.

 

          "Đi, anh dẫn em đi một nơi."

 

          Thật ra vừa rồi, cuộc điện thoại Nam Cung Diệu nghe ở trong bệnh viện là Lãnh Đông gọi tới, xin chỉ thị công việc với Nam Cung Diệu xong, Nam Cung Diệu lại thuận tiện dặn dò anh ta một chuyện riêng, chính là từ tối hôm qua cô vợ nhỏ liền ở trong bệnh viện với Vân Tĩnh Sơ, Nam Cung Diệu lo lắng cô vợ nhỏ mệt chết, cho nên bảo Lãnh Đông chuẩn bị một ít thức ăn.

 

          Thật ra, sau khi Nam Cung Diệu biết rõ Lãnh Đông là cháu ông Lãnh, đã từng hỏi anh ta có muốn trở về tiếp nhận sự nghiệp của ông Lãnh hay không, nhưng Lãnh Đông cự tuyệt, bởi vì anh ta nói đã có tình cảm với nơi này, không muốn rời đi lúc này, bởi vì một khi tiếp nhận sự nghiệp của ông nội, Lãnh Đông sẽ phải ở nước Mỹ lâu dài.

 

          Huống chi, hiện tại Lãnh Đông mới vừa tiến vào tình yêu cuồng nhiệt, chính là anh ta và Đồng Đồng tiến triển vô cùng thuận lợi, xem ra là gần có chuyện tốt.

 


/318