Gả Cho Nhân Viên Công Vụ Thời Bắc Tống

Chương 12 - Chương 11

/59


Phạm vi chức trách của một huyện lệnh Tống Triều tương đối rộng, bao gồm: hộ khẩu thực, chinh thu thuế, điều sai dịch, tu thuỷ lợi, khuyên dân nuôi tằm, lãnh binh chính, trừ đạo tặc, mở trường học, nhân trị dân, an lưu vong, giúp bần dân, xử lý kiện tụng vâng vâng. Tập quân chánh, hành chánh, dân chính, tư pháp, bộ tài chánh. Vừa phối hợp quan hệ trung ương cùng địa phương, ổn định trật tự trên địa phương, có thể nói quan nhi mặc dù không lớn, chuyện cũng không thiếu.

Dĩ nhiên, điều này cũng phân cho người nào phù hợp .

Nếu là tham quan hôn quan chỉ lo một mình sung sướng, vậy dĩ nhiên là cả người được nhàn hạ nơi nơi đều lầm than, nhưng nếu là thanh quan một lòng vì dân muốn làm một cái gì đó thiết thực, ngày qua ngày dậy sớm loay hoay bận rộn cùng con quay vậy thì cũng đủ vui sướng rồi.

Lục Tử Kỳ, tuyệt đối là người sau.

Mà thân là ‘con quay’ Huyện lệnh phu nhân Tống Tiểu Hoa, một chút cũng không thua kém.

Tối hôm qua còn dư lại hơn phân nửa khối điểm tâm, cộng thêm dùng sở trường nhất làm món cháo, dễ dàng giải quyết vấn đề bữa sáng cho mình và bé củ cải cùng với Cẩu Cẩu, sau đó bỏ lại bát đũa, vội vàng ra cửa.

Tống Tiểu Hoa ôm Lục Lăng, Lục Lăng ôm Tống Vô Khuyết, một nhóm hai người một con chó, liều chết một mạch chạy thẳng tới chợ đồ ăn nhỏ lân cận .

Bởi vì là lần thứ hai, Tống Tiểu Hoa đối với chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đều đủ cả, phiên chợ nhỏ cũng coi là có mấy phần quen thuộc, mà ở đó mọi người đối với nàng đương nhiên cũng không xa lạ.

Sau một phen chào hỏi đầy nhiệt tình khóe miệng co quắp gân mặt cứng ngắc, rốt cuộc Tống Tiểu Hoa cũng mua xong một rổ rau sống cùng một miếng nhỏ thịt heo tươi.

Dĩ nhiên, ở thời điểm trả tiền cũng cần phải có kinh nghiệm truyền thống đặc sắc của Trung Quốc nhìn qua giống như là đánh nhau lại giống như nhún nhường , cuối cùng ép Tống Tiểu Hoa không thể không mang lão công thanh chánh liêm khiết cương trực công chính ra, công d.đ'l;q;d bố nếu mình dám không dùng giá thực mua bán, sau khi trở về ngộ nhỡ bị hắn biết được tất nhiên bị nghiêm nghị trách cứ, nói xong chân ý thân thiết suýt tí nữa than thở khóc lóc. Mới khiến những người bán hận không thể tặng không cho nàng bất đắc dĩ thu lại, vô cùng ngượng ngùng mà quy củ thu tiền.

Dĩ nhiên, nếu như ưu đãi một chút ở trọng lượng, vậy coi như nàng không thể quản được rồi. Nàng lại không biết cân. . . . . .

Sau khi về nhà được mấy phút, Hồ đại phu liền vui vẻ lắc lư đến xem bệnh cho Tống Tiểu Hoa.

Nghe nói người này là đại phu có y thuật cao minh nhất toàn huyện, thậm chí đều phải tính đến cả Châu Phủ.

Chỉ có điều cảm thấy bộ dạng thật sự là có chút buồn cười, đôi mắt ti hí mũi to mày đảo chữ bát, hơn nữa hai quai chòm râu dê, hiển nhiên chính là một khuôn mẫu chuột Mickey.

Nhớ ngày đó, Tống Tiểu Hoa đần độn u mê vừa mở mắt, nhìn thấy trước hết chính là gương mặt này, cả kinh giật mình cười vui một tiếng, bệnh lập tức tốt lên ba bốn phần, kết quả là liền thành không có chết. . . . . .

Cho nên, Tống Tiểu Hoa tuyệt đối có lý do hoài nghi, về mặt y thuật của hắn có thể được hưởng mỹ dự như vậy, tất nhiên là tướng mạo ban đầu có tác dụng không ít.

Cười một cái không chỉ có thể trẻ mười năm, nói không chừng còn có thể tiêu bách bệnh. . . . . .

Tống Tiểu Hoa vừa cho Hồ đại phu bắt mạch, nàng vừa không cầm được buồn cười trong tiếng cười rợn cả tóc gáy.

Vị tân hôn phu nhân Lục Đại Nhân này có chút không tầm thường, hắn hành y hơn mười năm, mặc dù không dám nói là một người tài ba, nhưng dù sao vẫn có một ít kiến thức cơ bản.

Một ngày kia, rõ ràng thấy tận mắt phu nhân ngã xuống hít vào một hơi hương tiêu ngọc vẫn, lại không ngờ không tới sau một thời gian lại sống yên lành, hơn nữa khôi phục cực kỳ nhanh chóng. Không chỉ có như thế, ngay cả tính tình giống như là thay đổi hoàn toàn.

Hắn xem bệnh khắp nơi cho người ta cũng có

/59