Khói bếp ven hồ

Chương 46 - Chương 46

/77


Editor: trang bubble ^^

Đôi tay Lâm Xước nằm ở trên bếp lò, hít mũi một cái, Mùi vị quả mơ. Nhìn bao vải xô trong nước sôi trào lên xuống bên trong nồi, Ta còn tưởng rằng nước ô mai là dùng cây dương mai làm.

Đều được. Nàng dùng mặt dao đập vỡ cục đường phèn lớn ở trên tấm thớt, Có điều còn chưa tới mùa cây dương mai chín, nên dùng ô mai khô.

Thả đường phèn xuống, Mai Sóc đậy nắp nồi lại, kéo hắn qua, Để tự nó từ từ nấu đi.

Hôm nay ngươi không ra ngoài sao?

Ngươi đi nhìn trời xem. Hắn chạy đến bên cửa sổ đẩy cửa sổ ra, vui vẻ vươn tay, Trời mưa rồi.

Mai Sóc tiếp tục ngồi vào bên cạnh bàn nhìn chửa phu của nàng vẫn như thường lệ, Tiểu Xước Nhi, ngươi có cảm thấy buồn nôn muốn ói hay không?

Không có, sao thế?

Không có việc gì. Vậy chính là còn chưa tới giai đoạn kia, nàng thỉnh thoảng gấp góc gạch dưới ở trên trang sách, hắn từ trước cửa sổ đi tới trước người của nàng, nghiêng đầu nhìn nàng, Mai Sóc không nhịn được giương mắt, Sao thế?

A Sóc, ta muốn một đứa con gái lớn lên thật giống với ngươi.

Giống ta có cái gì tốt, giống như ngươi mới dễ nhìn.

Giống như ngươi.

Được được, có điều nếu sau này con của chúng ta đều giống như ta, ngươi đừng tức giận là tốt rồi.

Mới sẽ không đâu.

Nàng lật vài tờ, liên tục lắc đầu, Ngày đó ta lại còn nói muốn dùng hoa tiêu nấu ăn.

Sao thế?

Ngươi không thể ăn đồ cay.

À. Mới vừa nói xong, nàng đột nhiên giống như là nhảy lên, chạy đến phòng bếp, Lâm Xước đi theo phía sau nàng, nàng mở ra nắp nồi, vớt gói vải xô kia ra.

Thế nào rồi?

Ta thêm sơn tra. Nàng mở gói vải xô ra, nóng đến không ngừng rút tay về, ô mai khô, sơn tra và cam thảo, kim quế bên trong rơi ra ngoài, Nồi này không được, lát nữa không thêm sơn tra làm lại lần nữa.

Trên trang sách mở ra trên mặt bàn, vừa vặn rõ ràng viết một hàng chữ, Sơn tra, còn gọi là đường chu, hoạt huyết hóa ứ, tiêu tích phá khí, có hại cho thai chửa, dễ dẫn tới sinh non, chửa phu kiêng ăn.

***

Mưa rơi hai ngày, sáng sớm ngày hôm đó, tiếng mưa rơi tích tách nghừng lại, bầu trời trong xanh, trong không khí tràn ngập một lớp sương mỏng manh, lá xanh non được cọ rửa qua đến chảy mỡ, Lâm Xước đứng ở sân sau, lăng tiêu đã mọc ra nụ hoa, hai con bạch kiên điêu đậu trên giàn nho lại lớn lên một vòng.

Không cho làm việc nặng, cũng không cho tự mình ra ngoài một mình.

Ừ, ta biết rồi. Hắn gật đầu, Mai Sóc mang theo quần áo giặt sạch ra ngoài, hít không khí nhẹ nhàng khoan khoái, tinh thần cũng theo đó trở nên phấn khởi.

Trên sách nói cảm xúc chửa phu không ổn định, ngược lại nàng không phát hiện, ít nhất hắn vẫn ngoan ngoãn, thật tốt.

Đại phu, ta tới trả quần áo. Nàng bước




/77