Ma Long

Chương 28: Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng

/801



Khi Phong Liệt ra khỏi Ám Võ đại điện thì đã là đêm khuya. Trời đêm ngôi sao lấp lánh, ánh trăng trong vắt, nhưng tâm tình của Phong Liệt thì nặng nề, không có hứng thú ngắm cảnh đêm xinh đẹp trên đỉnh Ám Võ Phong.

Lúc này Yên và Lục còn đang ở ngoài điện nhỏ giọng xì xầm, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười. Hai người thấy Phong Liệt đi ra thì vui vẻ tiến lên đón.

- Sư đệ, sao rồi? Có tin tốt không? Hì hì!

- Ủa? Sao mặt sư đệ toàn là mồ hôi vậy?

Hai cô gái đến gần mới thấy mặt Phong Liệt đẫm mồ hôi lạnh, quần áo sau lưng ướt nhẹp, hai nàng vẻ mặt sửng sốt.

Phong Liệt lúng túng lau mồ hôi, ngại ngùng cười nói:

- Thấy nhiều tiền bối có mặt nên hơi căng thẳng, ha ha!

- Khụ khụ!

Đột nhiên có tiếng ho khẽ vang lên từ phía sau, ba người xoay người nhìn, chính là chấp sự tên gọi Trần Ứng. Mặt gã tái nhợt bệnh hoạn, người toát ra nhè nhẹ uy nhiếp chân khí cảnh.

- Kính chào trần sư thúc!

Yên, Lục thấy người đến thì vẻ mặt vui cười biến nghiêm túc, nhanh chóng cung kính hành lễ, hành thân thiết bằng Tề Sơn.

- Ừm.

Trần Ứng lạnh nhạt quét mắt hai cô gái, lạnh lùng dặn:

- Các ngươi hãy mang Phong Liệt đi viện số bốn trăm sáu mươi ba dàn xếp, nói cho hắn biết quy tắc trong viện, đi đi!

Hai cô gái cùng kêu lên:

- Đệ tử tuân mệnh!

Trần Ứng quăng Phong Liệt cho hai cô gái xong xoay người đi xa, từ đầu đến cuối không liếc hắn cái nào khiến hắn rất kinh ngạc.

- Phù...

Thấy Trần Ứng đi xa, hai cô gái ngẩng đầu khẽ thở phào, bộ dạng như trút xuống gánh nặng, rất đáng yêu.

Phong Liệt ngạc nhiên hỏi;

- Yên sư tỷ, Trần sư thúc này...

- Đi thôi! Trước tiên xuống núi rồi nói!

Yên, Lục vội cắt đời lời Phong Liệt, không hẹn mà cùng kéo tay hắn đi xuống núi.

Mặc dù là đêm khuya nhưng trên Ám Võ Phong vẫn có thể tháy nhiều đệ tử mặc đồ trong giáo đi tới đi lui. Mấy chỗ bằng phẳng rộng rãi có thể thấy một số đệ tử tập trung tinh thần tu luyện. Tiếng võ giả rống, tiếng xé gió của chiến kỹ, tiếng đá vỡ từ xa truyền đến, khiến Ám Võ Phong vào đêm không hề vắng vẻ.

Trên đại lục mười chân long huyết mạch long võ giả mỗi một loại đều có lĩnh vực mình am hiểu. Ví dụ như ngân long võ giả ở chỗ nguồn nước dồi dào có thể tăng ba phần sức chiến đấu. Băng long võ giả ở đất băng sơn tuyết địa có thể thi triển vô số nghịch thiên thần thông, minh long võ giả ở nơi chôn hàng ức vạn cái xác gần như trường sinh bất tử.

Lĩnh vực Ma Long giáo am hiểu chính là hắc ám, bởi vì nguyên lực trong người Ma Long võ giả ẩn chứa lực hắc ám, trong đêm tối tựa như cá gặp nước, thậm chí rất nhiều đỉnh cấp chiến kỹ chỉ thi triển được trong đêm đen.

Vậy nên đối với Ma Long huyết mạch thì ban ngày và ban đêm cách biệt không lớn, thậm chí đa số Ma Long huyết mạch càng quen hoạt động trong đêm.

Phong Liệt không xa lạ tình huống này, dù sao kiếp trước hắn sinh hoạt trên Ma Khí Phong Ma Long giáo mười năm. Bây giờ trùng sinh lại cảm nhận không khí quen thuộc, lòng hắn bất giác nảy ra sự thân thiết.

Ba người đi rất xa, Yên, Lục lại bắt chuyện, hai nàng như một trăm con chim sẻ líu ríu bên tai hắn.

Bị hai cô gái ép hỏi, Phong Liệt nói ra quyết định của viện chủ, khiến hai cô gái rất hâm mộ. Phong Liệt thấy ra được hai nàng thật sự mừng rỡ thay cho hắn, bất giác khoảng cách với hai cô gái lại kéo gần hơn nhiều.

Qua một lúc hưng phấn, Yên nói với Phong Liệt rằng:

- Sư đệ, tuy rằng viện chủ phân phối bốn thị vệ cho ngươi nhưng sau này ngươi phải cẩn thận hơn nhiều. Lúc trước ám võ viện chúng ta có xuất hiện một vài đệ tử thiên tài nhưng đa số chết hết, không rõ nguyên nhân. Hơn nữa không chỉ mình ám võ viện chúng ta, mười bảy viện khác cũng gióng nhau.

Lục do dự một chút, cũng hùa theo:

- Sư đệ, Yên nói không sai, ngươi tuyệt đối phải cẩn thận! Theo ta được biết, Trần Ứng sư thúc đó từng hủy vài đệ tử thiên phú không tệ.

- A? Tại sao vậy?

Phong Liệt nhướng mày, lúc trước hắn đã thấy lạ vì biểu hiện của Trần Ứng, giờ nghe Lục nhắc tới lập tức vãnh tai nghe.

Lục chần chờ một chút mới nhỏ giọng nói:

- Sư đệ, không lẽ ngươi không thấy ra thân thể của Trần sư thúc có bệnh ư?

Phong Liệt ngẫm nghĩ, nói:

- Ừm, trông hình như đúng là không tốt lắm.

- Nghe nói lúc còn trẻ Trần sư thúc cũng là một thiên tài có bát phẩm huyết mạch, từ nguyên khí cảnh nhất tầng tu luyện đến chân khí cảnh chỉ dùng chưa đến ba năm, có thể gọi là đệ nhất thiên tài xưa nay của ám võ viện.

- Tiếc rằng sau này hắn bị một luyện dược sư bắt đi, cưỡng ép rút chín phần cốt tủy, cuối cùng mặc dù cứu người về nhưng tư chất cũng phế, thế nên mới rơi vào kết cuộc hiện giờ. Từ đó về sau hắn hận đệ tử thiên tài thấu xương, sau này ngươi thấy hắn phải nhớ trốn đi, biết chưa?

Lục nhiệt tình dặn dò.

Phong Liệt nghe thầm tặc lưỡi, Trần Ứng này rõ ràng tâm lý biến thái, kẻ điên như vậy sau này phải chú ý chút.

Nhưng kinh nghiệm của Trần Ứng khiến lòng Phong Liệt tăng sự cảnh giác.

Trên đại lục có rất nhiều luyện dược sư rất đọc ác, thích rút đi huyết tủy một số thiên tài long võ giả luyện chế ra đan dược có thể tăng phẩm cấp huyết mạch. Nếu luyện hắn là cửu phẩm huyết mạch truyền ra ngoài thì e rằng sẽ nhanh chóng dẫn đến vô số kẻ ước ao.

Phong Liệt lắc đầu cười khổ, cửu phẩm huyết mạch của mình thật là phúc họa khó đoán!

Kiếp trước hắn là đồ đệ yêu quý duy nhất của Ma Long giáo chủ nên không cần lo vấn đề an toàn, nhưng bây giờ nếu hắn không có đủ thực lực thì sẽ một bước sai tùy thời vạn kiếp bất phục.

/801

DOC TRUYEN VIP

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status