Ông xã ảnh đế mau vào trong chén

Chương 25 - Chương 25

/117


Editor: Trịnh Phương.

Mặt An Cẩn Du đỏ bừng vì mắc cỡ, cả người hóa đá trong chốc lát, còn im lặng hỏi ông trời. Sau đó, cô cắn răng, bước nhanh về phía trước kéo Nhiếp Quân Hạo vẫn không biết bản thân đã gây ra chuyện cười rồi chạy thẳng đến phòng thử quần áo, lấy cánh cửa để ngăn lại ánh mắt nóng như lửa của nững thiếu nữ kia, để lại một đám người trố mắt nhìn nhau hồi lâu mới xem như lấy lại tinh thần.

Đến bây giờ mà vẫn còn có một người đàn ông không biết mặc quần lót như thế nào, thật ngượng ngùng.

Không phải là tôi đã sớm cảm thấy người đàn ông kia quá đẹp sao, nhìn thế nào cũng thấy anh ta tuyệt không giống như người địa cầu. Bây giờ thấy anh ta thậm chí ngay cả quần lót cũng không biết mặc, tôi càng chắc chắn rằng anh nhất định là đến từ hành tinh khác.

Cô gái không ngừng kích động mới vừa nói xong liền bị người phụ nữ có vẻ lớn tuổi hơn ở bên cạnh đánh vào sau lưng một cái: Lộn xộn cái gì, đã bảo con đừng xem những bộ phim Hàn không dinh dưỡng kia rồi, rất dễ bị giảm trí thông minh.

Cô gái vừa bị đánh rất uất ức nhíu nhíu mày, buồn bã chìa tay về phía người phụ nữ, nói: Bác cả.

Nôn Đáp lại cô gái là tiếng nôn mửa khó chịu của đám người đang vây xem ở bên cạnh, tiếp đó còn nhận thêm một cú đập vô cùng mạnh từ người phụ nữ, cô gái kia liền hoàn toàn bị đánh ngã xuống đất mà không dậy nổi.

Tôi nói, tuổi của mấy đứa vẫn còn nhỏ nên không biết. Cái này gọi là tình thú.

Tình thú?

Đúng vậy, người đàn ông kia vốn không phải là không biết mặc, mà là vì nếu anh ta làm bộ như vậy thì bạn gái của anh ta sẽ đi vào mặc cho anh ta. Mấy đứa quên rằng người đàn ông kia vừa làm gì trong tiệm chúng ta chứ. Vậy nên nói, nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài.

Mọi người nghe vậy bừng tỉnh hiểu ra, liếc mắt nhìn nhau sau không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía này đang lúc đóng chặc phòng thử quần áo, trên mặt tất cả đều nổi lên mấy phần rõ ràng mập mờ.

Mà lúc này, An Cẩn Du hoàn toàn không biết mọi người đã hoàn toàn hiểu lầm quan hệ của mình và Nhiếp Quân Hạo đang đứng ở trong phòng thử áo, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng liếc nhìn Nhiếp Quân Hạo một cái, một tay cầm lấy một cái áo sơ mi trắng ném vào người Nhiếp Quân Hạo, buồn bực nói: Trước tiên mặc cái này lên, đây là đồ mặc ở phía trên.

Nhiếp Quân Hạo không hiểu tại sao An Cẩn Du đột nhiên nổi giận lớn như vậy, hai mắt lóe lên, nhưng cũng không nói gì, tự ý bắt đầu cởi quần áo ra.

Ban đầu An Cẩn Du cũng không cảm thấy có gì khác thường, dù sao cũng chỉ là đổi quần áo mà thôi. Thời đại này có thể gặp rất nhiều đàn ông cởi trần mà chạy khắp nơi, chỉ cần




/117