Ông Xã, Em Muốn Ly Hôn Với Anh

Chương 10.1: Khoảng cách giữa anh và em!

/449


Chương 10.1: Khoảng cách giữa anh và em!
Cẩm Thành nằm ở khu vực phồn hoa bậc nhất trong thành phố C. Những người hay lui tới không nói là giàu sang, nhưng cũng có chút vốn liếng.
Khi Úc Nhan đến nơi cũng đã hơi muộn một chút. Bởi vì cô phải đi tới cửa hàng mua một thỏi son mà trước đó Chu Mẫn bảo rất thích để làm quà sinh nhật cho cô ấy. Rồi lại gặp kẹt xe khi đang trên đường đến đây khiến cô trễ hẹn hơn nửa tiếng.
Chu Mẫn gọi điện tới, bảo rằng bọn họ đang ở phòng số 7, lầu 3, bảo cô đi thẳng lên đây đi.
Trước kia, Úc Nhan đã từng đến Cẩm Thành, cô cũng tương đối hiểu rõ bố cục ở đây. Bên phải sảnh lớn chính là thang máy dần lễ lầu, bên cạnh thang máy là cầu thang thoát hiểm phong cách Châu u. Cầu thang rộng và dài, từng bậc thang được lát bằng đá cẩm thạch màu đen, càng toát lên vẻ khí thế và nặng nề. Lối đi bên ngoài ở Cẩm Thành được trang trí sang trọng và trang nhã, các món ăn ở đây cũng rất đắt và tinh tế. Những người nổi tiếng và khách quý ra vào thường xuyên, như dát thêm một lớp mạ vàng trên vẻ huy hoàng vốn có của Cẩm Thành.
Úc Nhan mặc một bộ váy dài màu mực, trông cô có hơi lạc tông so với vẻ huy hoàng phô trương ở Cẩm Thành.
Bước lên từng viên đá cẩm thạch màu đen, tới tầng ba, Úc Nhan trông thấy Chu Mẫn đang đợi cô ở quầy bar. Thấy cô, Chu Mẫn tươi cười bước tới, kéo tay Úc Nhan rồi nói: “Đói bụng chưa? Đi, đi ăn thôi, mọi người đến đông đủ hết rồi.”
Úc Nhan tặng món quà mà cô đã chuẩn bị cho cô ấy: “Tặng em, chúc em sinh nhật vui vẻ.”
Chu Mẫn vui mừng ra mặt: “Vậy em sẽ không khách khí mà nhận nó! Cảm ơn chị Úc Nhan.”
Thật ra đôi khi Úc Nhan thấy rất ghen tị với Chu Mẫn. Bởi vì, cho tới bây giờ cô chưa từng thấy Chu Mẫn phiền não vì điều gì. Dù là lúc nào, cô ấy cũng đều rất vui vẻ, mỉm cười ngọt ngào như một đóa hoa.
Chu Mẫn nói: “Đợi lát nữa em sẽ giới thiệu bạn trai em với chị nha. Bọn em quen nhau mới được nửa năm, không có chuyện gì thì cuối năm sẽ làm giấy. Em chỉ mới nói với chị thôi đó, chị giữ bí mật giúp em nha!”
Úc Nhan gật đầu, ý nói sẽ giúp cô ấy giữ bí mật: “Đã ra mắt cha mẹ chưa?”
“Em đã gặp rồi. Nhưng mà mẹ em nói tạm thời em đừng sốt ruột, từ từ suy tính lại. Hơn nữa em cũng cảm thấy, bên phía cha mẹ của bạn trai em hình như không thấy hài lòng với em.”
Chu Mẫn nói được một nửa thì ngừng. Úc Nhan ngờ nghệch nhìn Chu Mẫn một chút, phát hiện ánh mắt của cô ấy cứ nhìn về phía trước. Cô cũng nhìn theo, sắc mặt cứng đờ lại!
Ở đầu bên kia của tấm thảm đỏ, một đám người đâm đầu chạy tới, đứng vây quanh Tiêu Uẩn. Người đàn ông đó mặc một bộ quần áo đen, đi ở phía trước một nhóm người, toát lên khí thế cường hãn không thể coi nhẹ.
Nhịp tim của Úc Nhan chậm nửa nhịp.
Chu Mẫn nắm lấy cánh tay của Úc Nhan, lắc mạnh. Cố đè thấp tông giọng the thé, nói: “A A A! Đó là Tiêu Uẩn! Là Tiêu Uẩn đó! Không thể tin được là có thể gặp đạo diễn Tiêu ở đây! Quả nhiên hôm nay chính là ngày may mắn của em. Em có thể đi tới xin chữ ký được không?”
Nhờ tông giọng kích động này cùng lực kéo hơi đau ở cánh tay mà Úc Nhan tỉnh táo lại. Cô cụp mặt xuống, nở một nụ cười, lúc ngẩng đầu lên lại lạnh nhạt, thản nhiên nói: “Đừng đi, Tiêu Uẩn ở trước mặt em không phải là đạo diễn Tiêu.”
Bị dội một gáo nước lạnh, Chu Mẫn lấy làm lạ: “....Hả? Tại sao lại không phải đạo diễn Tiêu? Rõ ràng là đúng mà, chẳng lẽ còn có người giống hệt nhau như vậy sao?”. Chu Mẫn thấy khó hiểu.
Úc Nhan: “Bởi vì hiện tại anh ấy chính là cậu cả nhà họ Tiêu, là người thừa kế tương lai của nhà họ Tiêu.”
Lúc này, Chu Mẫn mới để ý tới những người đi theo bên cạnh Tiêu Uẩn. Người nào người nấy cũng đều mặc âu phục, mang giày da, kính cẩn và trang nghiêm. Ngoại trừ hai người ăn mặc bình thường, trông như bạn bè của anh, còn lại đều giống như anh dẫn đầu bọn họ.
Chu Mẫn nghĩ đến cuộc phỏng vấn về các mối quan hệ với Tiêu Uẩn, mà cô ấy đã xem. Khi đó anh nói chuyện rất vui vẻ, còn lúc này lại tỏa khí chất bức người như vậy, thật sự là hai người hoàn toàn khác nhau!
“Vậy thì em không đi. Tình hình bên kia, cảm thấy thật đáng sợ……” Chu Mẫn yếu ớt nói.

/449