Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi

Chương 50 - Chương 49

/132


Sáng sớm, Lâm Hi dụi mắt nhập nhèm buồn ngủ đi ra từ trong phòng ngủ của Quyền Hạo, Trần Tiêu đã sớm giả bộ làm bức tượng ở ngoài cửa, cặp mắt cười híp lại, đang chờ đợi tiểu thư nhà mình.

“Anh giả bộ tượng đá làm gì?” Sáng sớm thấy người thứ hai là Trần Tiêu, Lâm Hi che cái miệng nhỏ nhắn lười biếng ngáp.

“Tiểu thư, ngài muốn bữa ăn sáng kiểu Trung Quốc hay kiểu Tây?” Mặt Trần Tiêu cũng lộ ra hơi thở vui sướng, trong lòng âm thầm cảm thấy vui mừng vì thiếu gia nhà mình.

“Không cần hỏi tôi chuyện nhỏ như vậy, anh cứ để người ta làm tùy tiện là được.” Cả đêm hôm qua bị Quyền Hạo ôm ngủ, định đổi tư thế cũng không được, khiến cho xương sống thắt lưng cô đều đau.

“Dạ, tiểu thư.” Trần Tiêu mặt mày hớn hở lên tiếng.

Lâm Hi cảm thấy anh ta thật khó hiểu, mặc dù Trần Tiêu không dám tỏ sắc mặt cho cô xem, nhưng mấy ngày nay cô có thể nghe ra được không vui trong giọng nói lạnh nhạt của anh ta, mà bây giờ cười đến vui vẻ với cô như vậy, làm cái gì?

Quyền Hạo cũng vừa mới rời giường, thân và lòng đều thỏa mãn, trên mặt lộ vẻ hạnh phúc. Tầm mắt vừa rơi ra ngoài cửa, thấy cô đứng ở đó, cau mày như có điều gì không nghĩ ra.

Tim căng lên, ấm áp, anh đến gần cô, “Hi nhi, em đang nghĩ gì vậy?”

Sau lưng thình lình vang lên giọng của Quyền Hạo, Lâm Hi suýt bị hù, nhếch mắt quét Quyền Hạo một vòng, “Không có gì.”

“Hi nhi, thật sự không đi cùng anh sao?” Quyền Hạo hết sức hiểu rõ hành trình của Lâm Hi, sau khi ăn điểm tâm xong, vẫn quấn lấy Lâm Hi, muốn cùng đến Lĩnh Lâm với cô.

“Đi làm việc của anh đi.” Giữa hai đầu chân mày của Lâm Hi mơ hồ hơi không nhịn được, “Bây giờ là mấy giờ rồi, thân là tổng giám đốc anh còn không mang gương tốt.”

Không chịu nổi Quyền Hạo kêu cô đi Lĩnh Lâm, nơi đó có gì hay để đi chứ?

“Anh còn không đi à?” Lâm Hi đi lên lầu, nghe được tiếng bước chân sau lưng, quay đầu nhìn lại là Quyền Hạo theo sát nhịp bước chân của cô, cô thật sự không biết nên nói gì với Quyền Hạo.

“Hi nhi, hôm nay em không lên lớp, coi như theo anh.” Quyền Hạo vẫn kiên trì ý tưởng ban đầu trong đầu anh, hiện giờ còn chưa tra ra Thẩm Cảnh Kỳ là người phương nào, ý thức nguy cơ của anh vẫn chưa xóa bỏ đi, anh muốn cô và anh 24h đều ở cùng nhau, trước khi cô chưa chân chính thuộc về anh thì quá trình này không thể xảy ra bất kỳ sự cố gì.

Lâm Hi hơi mím môi, thật sự định trợn trắng mắt, “Hôm nay tôi không lên lớp, nhưng tôi có hẹn.”

“Hẹn với ai vậy?” Giọng điệu mới vừa rồi còn ôn hòa, sau khi nghe cô nói có hẹn thì biến thành lạnh lùng, anh nhìn chăm chú vào mắt cô.

“Bạn từ nhỏ của anh Mã Kiều Thần.” Tròng trắng mắt Lâm Hi cũng muốn lật ra rồi, hơi không kiên nhẫn nói. Người quen biết trong ba năm qua, chỉ có Mã Kiều Thần ăn nhịp với cô một chút.

Cảm xúc của Quyền Hạo rõ ràng xuống thấp rồi, trong mắt thoáng qua thất vọng rồi biến mất, hoàn toàn có thể nói lên suy nghĩ trong lòng anh, “Vậy em đi chơi vui vẻ.” dieendaanleequuydonn

Trong lòng cô, có phải Mã Kiều Thần cũng quan trọng hơn anh không?

Vấn đề này vẫn quẩn


/132