Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi

Chương 49 - Chương 48

/132


Ăn xong lẩu, hai người đi khắp nơi, đại khái sáu giờ tối mới trở về.

Vừa bước chân vào cửa nhà họ Quyền, Lâm Hi liền chú ý đến Quyền Hạo không thích hợp, thấy bước chân của anh không ổn định, mày nhíu lại, giống như nhẫn nhịn đau đớn khổng lồ.

“Anh làm sao vậy?”

Trong xương cũng đau mờ mờ ảo ảo, mười ngón tay lộ rõ khớp xương của Quyền Hạo nắm thật chặt, trên trán lăn ra mồ hôi lạnh, “Hi nhi, em đi vào trước, anh còn có việc ra ngoài một chuyến.”

Hình ảnh một năm trước hiện lên trước mắt, một tay Lâm Hi nắm lấy cổ tay Quyền Hạo, “Anh bị bệnh gì sao?” Một khi phát tác, có phải giống như một năm trước điên cuồng tự làm khổ không?

Cô chạm tới, đau đớn của anh giảm bớt một chút, tuy nhiên vẫn rất đau.

Hầu kết dao động, anh khó khăn nó, “Anh không có bệnh.”

“Quản gia.” Dáng vẻ khổ sở mồ hôi đầm đìa của anh, khiến cho cô sinh nghi.

Trần Tiêu đã sớm chờ đợi ở bên cạnh, nghe vậy, lập tức xuất hiện trước mặt hai người, “Tiểu thư, xin hỏi có dặn dò gì?”

“Kêu bác sỹ tới đây.” Lâm Hi nắm chặt cổ tay Quyền Hạo, không để cho anh rời đi.

Trần Tiêu tỏ vẻ cứng ngắc, gần như hóa đá. Vấn đều của thiếu gia không phải cứ gọi bác sỹ tới là có thể giải quyết, nếu như cố gắng phải tìm bác sỹ, vậy tiểu thư chính là người tốt nhất làm bác sỹ.

Quyền Hạo đã đau đến cực hạn, muốn nhanh chóng rời đi, không muốn để cho một mặt nhếch nhác của mình hiện ra trước mặt cô, nhưng cô giữ cổ tay của anh, anh không nỡ làm tổn thương cô, chỉ đành phải cố nén cảm giác đau đớn. die ennd kdan/le eequhyd onnn

“Không cần gọi bác sỹ tới đây.” Môi mỏng bị anh cắn đến lộ ra tia máu, Quyền Hạo khổ sở nói.

“Anh có bệnh gì khó mở miệng sao?” Đại thiếu gia nhà họ Quyền luôn luôn kiêu căng, chẳng lẽ thật sự có bệnh gì? Trong lòng Lâm Hi len lén nghĩ bát quái.

“Không có.” Về điểm này, Quyền Hạo kiên quyết phủ nhận.

“Tiểu thư, làm sao bây giờ?” Trần Tiêu thận trọng mở miệng.

“Đi tìm thuốc giảm đau thôi.”

“Dạ, tiểu thư.” Trước khi Trần Tiêu đi tìm thuốc, ánh mắt tràn đầy đồng tình liếc nhìn thiếu gia nhà mình. Xem ra tối nay thiếu gia không thể rời đi rồi, trong ba năm qua, vào mỗi đêm trăng tròn, thiếu gia phải đi nơi khác vượt qua nỗi khổ sở không chỗ nào phát tiết, thiếu gia làm như vậy, vì chính là không muốn để cho tiểu thư biết.

“Tôi đỡ anh lên lầu thôi.” Lời không cho từ chối vừa dứt, Lâm Hi liền đỡ Quyền Hạo lên lầu.

Chóp mũi truyền đến hương vị ngọt ngào của cô, ý chí của anh dần dần tan ra sụp đổ, món tay hung hăng cắm vào trong lòng bàn tay, máu tươi chảy ra ngoài, đau đớn kích thích thần kinh của anh.

Đỡ Quyền Hạo lên lầu, cô vén chăn trên giường lên, để cho anh ngồi xuống.

Lâm Hi nhận lấy thuốc trong tay Trần Tiêu, “Uống vào sẽ khá hơn một chút.”

Thuốc giảm đau chỉ có thể hóa giải một chút đau đớn, không cách nào giải quyết tận gốc cơn đau của anh.

Quyền Hạo ngước mắt nhìn cô, cơ thể hơi run rẩy, đôi tay giống như co rút nhận lấy ly nước.

Lâm Hi vén tóc dài, đi ra ngoài cửa, sau khi đóng cửa, cằm khẽ nâng lên ý bảo Trần Tiêu có thể nói.

Trần Tiêu tăng thêm can đảm, để tránh sẽ có cảnh tượng như mấy ngày trước, anh sớm chuẩn bị tư thế chạy trốn, “Tiểu thư, tối nay ngài có thể ở bên cạnh thiếu gia một đêm không?”

“Cái gì? Bên cạnh một đêm? Có ý tứ gì?” Lâm Hi lộ vẻ không hiểu, “Nói rõ một chút.” dfienddn lieqiudoon

“Tiểu thư, ngài xem thiếu gia đã khó chịu đựng như vậy rồi, chẳng lẽ ngài không thể chăm sóc thiếu gia một đêm sao?” Trần Tiêu lấy dũng khí, bước chân ra, chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào.

Suy tính hồi lâu, Lâm Hi rất khó hiểu nhíu mày một cái, “Anh ta rốt cuộc bị bệnh gì vậy?”

“Ngài coi như thiếu gia bị bệnh thôi.” Dứt lời, Trần Tiêu chuẩn bị chuồn mất.

Quay


/132

DOC TRUYEN VIP

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status