Sổ Tay Sinh Tồn Khi Bị Chồng Ruồng Bỏ

Chương 48 - Chương 48

/85


Editor: ChieuNinh

Trong nháy mắt khi Tô Nhược Hàm vào cửa, cổ của nàng liền bị một bàn tay lạnh lẽo bóp chặt.

Đồng tử mãnh liệt co rút lại, xuyên thấu qua ngọn đèn đang cầm trong tay nàng nhìn thấy, người đang bóp cổ mình không phải ai khác, đúng là nam nhân vốn đang hôn mê nằm ở trên giường của nàng... phụ thân của Mặc nhi!!

Buông tay! Hai mắt Tô Nhược Hàm hơi híp lại, giọng nói lạnh như băng.

Khi Mạc Tử Khanh chống lại mắt hạnh lạnh lùng ở trước mắt thì giật mình, nhưng nghĩ tới tiếng kêu vừa rồi của Mặc nhi, tay của hắn lại hơi dùng lực, giọng nói lạnh như băng hỏi: Nói... Ngươi đang làm gì Mặc nhi?

Nhận thấy được bàn tay trên cổ mình hơi dùng sức, Tô Nhược Hàm cau chặt mày, tầm mắt đảo qua băng gạc dính máu trên ngực đối phương, mang theo vẻ châm chọc nhìn hắn một cái, thật đúng là không hề an phận!!

Nàng làm gì Mặc nhi sao?

Nếu như hắn thực sự quan tâm dỗ dành Mặc nhi, vì sao lúc trước lại quăng Mặc nhi ở Lâm Lan thành này. Nếu không phải Tiểu Bạch nhặt Mặc nhi trở về, nó là một đứa nhỏ bốn năm tuổi, ở địa phương biên cảnh hỗn loạn như vậy, chỉ sợ đã sớm không biết lưu lạc đi đâu rồi.

Hơn nữa để cho nàng tức giận là, nam nhân trước mắt này đầu tiên mắng nàng là tiện nhân, lúc này còn lấy oán trả ơn bóp cổ nàng. Hắn cũng không ngẫm lại, nếu không phải nàng thay hắn xử lý miệng vết thương và bôi thuốc, chỉ sợ hiện tại hắn đã sớm đi uống mấy ấm trà ở địa phủ rồi.

Nàng nâng đuôi lông mày lên, có chút khiêu khích mở miệng hỏi: Ngươi cảm thấy ta sẽ làm gì Mặc nhi?

Kỳ thật nàng thật sự là cực kỳ muốn biết, đối phương cho rằng nàng sẽ làm cái gì với Mặc nhi?

Khi Mạc Tử Khanh nghe được nàng hỏi lại thì khóe môi giật giật, muốn nói gì đó, lại giống như liên tưởng đến cái gì, trên tuấn nhan tái nhợt mang theo lạnh lùng hèn mọn mở miệng: Ta vừa mới nghe được Mặc nhi rõ ràng đã kêu không được cởi quần áo của nó... Nhưng mà hắn nhớ rõ, trước kia nữ nhân này chưa bao giờ thân cận với Mặc nhi.

Liên tưởng đến hành vi năm năm trước của nữ nhân này đối với mình, hắn cũng không cảm thấy mình có oan uổng nữ nhân này.

Chỉ là nàng... nhưng Mặc nhi là con ruột của nàng...

Nghe xong Mạc Tử Khanh nói, Tô Nhược Hàm hơi kinh ngạc, cái gì mà Mặc nhi kêu không được cởi quần áo. Vì sao nàng nghe ý tứ của câu nói kia, nam nhân này sẽ không cho rằng nàng đang dâm loạn Mặc nhi đấy chứ???

Nghĩ tới cái tên nam nhân này lại còn nói mình dâm loạn Mặc nhi, nàng tức giận đến tái mặt đi... Chẳng lẽ nàng giống như bộ dáng nữ háo sắc, ngay cả một tiểu hài tử cũng không buông tha? Hiện tại nàng thật sự rất muốn quăng nam nhân trước mắt này ngã sấp xuống đất, sau đó hung hăng dùng hai chân dẫm nát lên miệng vết thương trên ngực hắn. Nhưng mà nghĩ đến bộ dáng đáng thương hề hề của Mặc nhi, cuối cùng nàng nhịn... Nhắc nhở bản thân, nhịn nam nhân này một lần nữa, bằng không nàng phải đổi thành Ninja rùa.

Trong cơn giận dữ, Tô Nhược Hàm coi thường bàn tay đối phương vẫn còn bóp cổ mình, hèn mọn cười lạnh nói: Không phải ngươi bị thương cũng làm cho cái đầu hỏng theo luôn? Ta cởi quần áo Mặc nhi thì làm sao, chẳng lẽ lúc ngươi tắm rửa cũng còn có thể mặc quần áo hay sao? ? ?

Khi nàng nói lời châm chọc thì sắc mặt Mạc Tử Khanh liền đổi đổi, hai mắt hơi lộ ra vẻ cảnh cáo và nguy hiểm nhìn nàng. Chẳng lẽ nữ nhân này sau khi mất trí nhớ thì lá gan cũng lớn hơn, lại dám nói đầu óc hắn có vấn đề? Nhưng mà nàng nói cái gì... Tắm rửa? ? ? Nữ nhân này...

Tô Nhược Hàm khó thở, nhìn thấy tuấn nhan lạnh lùng của Mạc Tử Khanh đang giận quá hóa cười, khóe miệng nhếch lên, ý cười lơ đãng không rõ ý tứ treo ở khóe miệng. Lúc này nàng nâng lên bàn ta không có cầm ngọn đèn, đầu ngón trỏ và ngón cái nhẹ vuốt cái cằm hoàn mỹ của Mạc Tử Khanh lạnh giọng cười nói: Nhưng mà... thay vì ngươi lo lắng cho Mặc nhi, thật ra không bằng ngươi lo lắng cho bản thân một chút thì hơn. Dù sao khuôn mặt này của ngươi cũng không tệ, quả thực làm cho ta có vài phần xúc động... Có vài phần xúc động đánh nó thành đầu heo.

Chỉ là lời của nàng vừa mới dứt, bên trong đôi mắt đen như Hắc Diệu Thạch của Mạc Tử Khanh lóe ra sát ý, bàn tay trắng noãn tinh tế đang bóp cổ nàng hơi dùng sức, lạnh lùng gằn từng tiếng: Ngươi... muốn... chết sao?

Tô Nhược Hàm hô hấp có chút khó khăn, sắc mặt hơi đỏ lên, cũng không chịu thua tức giận trừng mắt nhìn hắn.

Tuy rằng nàng không muốn chết, nhưng mà cũng không chấp nhận được nam nhân này ba lần bốn lượt mở miệng nhục nhã mình.

Lại nói... Tô Nhược Hàm nàng lại không nợ gì hắn, vì sao phải dễ dàng tha thứ cho hắn??

Là hắn bức nàng ...

Trong lòng có tính toán, Tô Nhược Hàm hô hấp dồn dập, sắc mặt bắt đầu có chút tím tái. Lúc này cái tay vốn đang nhẹ nâng cằm Mạc Tử Khanh trong bất tri bất giác lặng lẽ chuyển




/85

DOC TRUYEN VIP

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status