Thứ Nữ Đương Gả, Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 117 - Chương 107

/156


Edit: voi còi

Ánh nắng ấm áp theo ngoài cửa sổ chiếu vào, Hạ Thính Ngưng khẽ nhúc nhích thân mình đau nhức, lúc lơ đãng đụng chạm đến một cái thân hình ấm áp khác. Nhẹ nhàng mở mắt, nhìn đến dung nhan ôn nhã tuyệt mỹ trước mặt, mặt không khỏi hơi hơi đỏ hồng, nam nhân này, quả thực đẹp mắt đến quá đáng.

Hạ Thính Ngưng lặng lẽ ngẩng đầu nhìn sắc trời bên ngoài, đã gần đến thời gian bữa tối, nàng lại còn cùng hắn đồng loạt ở trong ổ chăn. Người khác nghĩ cũng biết bọn họ đều làm chuyện tốt gì. Đợi đến khi dùng bữa, nàng nên thế nào đối mặt với ánh mắt bỡn cợt của bọn hạ nhân.

Nghĩ vậy, Hạ Thính Ngưng nhịn không được khẽ trừng mắt nhìn Bách Lí Dung Cẩn liếc mắt một cái, đều là hắn không tốt. Ban ngày ban mặt ...

Có lẽ là cảm thấy oán niệm của Hạ Thính Ngưng, Bách Lí Dung Cẩn còn trong ngủ say nhẹ nhàng mở đôi mắt xinh đẹp hẹp dài, đang nhìn đến Hạ Thính Ngưng ngủ ở bên cạnh hắn, không khỏi lộ ra một chút tươi cười vô cùng tốt xem.

Vươn tay qua ôm lấy thân hình ôn nhuyễn, hai má trắng noãn như ngọc của Bách Lí Dung Cẩn khẽ cọ Hạ Thính Ngưng nói “Ngưng Nhi, ngủ ngon giấc không?” Trong thanh âm mang theo ý tứ thỏa mãn.

Cảm giác được trên mặt truyền đến xúc cảm tinh tế cùng ấm áp, Hạ Thính Ngưng nhất thời liền một chút bất mãn, thấp giọng lung tung trả lời. Trừ bỏ đợi còn muốn đối mặt ánh mắt ái muội của bọn hạ nhân ra, không thể phủ nhận, buổi chiều nay nàng vẫn là ngủ được vô cùng tốt.edit: voi còi

Bách Lí Dung Cẩn cầm tay tay nàng càng thêm nắm thật chặt, thân mình hai người cũng càng thêm gần sát vào nhau. Cảm thấy đối phương không có một chút ý tứ muốn đứng dậy, Hạ Thính Ngưng nhịn không được vươn tay khẽ đẩy hắn nói “Dung Cẩn, nên đứng dậy.”

Cả một buổi chiều đều ở trong phòng, hiện tại đều đến thời gian dùng cơm tối, nếu không dậy nổi thân, không bị bọn hạ nhân chê cười mới là lạ.

Bách Lí Dung Cẩn cười yếu ớt nói “Ngủ tiếp một lát đi, nàng luôn luôn không đều phải ngủ thật lâu.”

Thành thân hơn phân nửa tháng, hắn đã xem như thăm dò thói quen nghỉ ngơi của Ngưng Nhi. Thời gian rảnh rỗi nàng luôn sẽ ngủ một giấc, đặc biệt cùng hắn thân thiết qua đi, cách sáng sớm nàng đều sẽ lại xoay người ngủ tiếp. Bộ dáng ngây thơ bộ khiến hắn nhịn không được lại quấn quýt si mê.

Hạ Thính Ngưng nghe vậy lại liếc mắt khẽ cáu hắn, lầu bầu nói “Ban ngày tuyên dâm, để ý ngự sử tấu chàng một quyển.”

Cái gì kêu nàng luôn luôn đều ngủ lâu, nếu không phải là hắn, nàng làm sao có thể mệt đến.

Bách Lí Dung Cẩn nhất thời bật cười, dung nhan ôn nhuận khẽ tới gần Hạ Thính Ngưng, khẽ mút lấy vành tai xinh xắn của nàng nói “Ngưng Nhi đều nói như vậy, ta không tọa thực tội danh này tựa hồ không tốt.”

Chỗ vành tai truyền đến cảm giác khiến Hạ Thính Ngưng không khỏi một trận sợ run, chỗ này luôn luôn là điểm mẫn cảm của nàng, mỗi lần bị đụng chạm đều sẽ khiến nàng nhịn không được run rẩy lui ra.

Hắn thế nào còn muốn tọa thực tội danh gì, đây rõ ràng chính là tái phạm, Hạ Thính Ngưng khinh trừng mắt Bách Lí Dung Cẩn. Lại cứ tay đối phương mang theo xúc cảm ấm áp còn chạy ở trên người nàng, điều này làm cho Hạ Thính Ngưng không khỏi vội vàng bắt lấy tay hắn nói “Đừng, lại không đứng lên, thật muốn làm cho người ta chê cười.”

Bách Lí Dung Cẩn cuối cùng vẫn là thu tay, sau khi khẽ hôn nàng một chút, lúc này mới đứng dậy vì Hạ Thính Ngưng chỉnh lại xiêm y hỗn độn.

Hai người xuống giường mặc chỉnh tề xong, Bách Lí Dung Cẩn mới phân phó hạ nhân truyền cơm.

Trong khi dùng bữa, Hạ Thính Ngưng vừa cắn thịt hươu Bách Lí Dung Cẩn gắp cho nàng vừa trợn tròn mắt hỏi “Hôn sự của đại cô nương đã định xuống sao?”

Nghe được chuyện của người này, ánh mắt Bách Lí Dung Cẩn có vẻ cực kì đạm mạc, chỉ khi đối mặt với Hạ Thính Ngưng mới khôi phục lo lắng “Ừ, đã định ra rồi, mấy ngày nữa nhà trai sẽ gặp tiến đến hạ sính.”

Nhanh như vậy? Hạ Thính Ngưng nhất thời khó nén kinh ngạc, lại tiếp tục tò mò hỏi “Định là nhà ai?”

Bách Lí Dung Cẩn thản nhiên nói “Đích thứ tử của tam phẩm Niên đại nhân.”edit: voi còi

“Niên đại nhân?” Hạ Thính Ngưng trong mắt lóe quang mang tò mò.

Bách Lí Dung Cẩn ôn thanh nói “Phải, nguyên quán của Niên đại nhân ở Thương Châu, lần này hồi hương đổi đi nơi khác, sẽ không quay lại kinh đô.”

Thì phải nói là Bách Lí Lộ Dao gả đi qua, sẽ rất khó trở về rồi. Địa phương Thương Châu kia, nhưng có tiếng đường sá xa xôi, cho dù ngồi xe ngựa, cũng muốn tiêu tốn thời gian vài tháng đâu. Hạ Thính Ngưng âm thầm suy nghĩ.

Trách không được nhanh như vậy liền định tốt ngày hạ sính, chuyện ngoại phóng quan viên*, tựa hồ muốn ở quy định trong một thời gian phải đến địa phương tiền nhiệm mới. Bởi vậy, ngày Bách Lí Lộ Dao xuất giá cũng sẽ không quá xa.

*Ngoại phóng quan viên: điều động một số quan viên về các địa phương làm việc.

Hạ Thính Ngưng hơi hơi lắc lắc đầu, bỏ các loại ý tưởng trong đầu qua một bên. Quên đi, chờ đối phương gả đi ra ngoài, liền sẽ không lại cùng nàng có cái gì liên quan. Hiện nay vẫn là trước giải quyết Hứa di nương rồi lại nói.

Bách Lí Dung Cẩn phái ra ám vệ giám thị, mấy ngày sau Trần ma ma rốt cục lại có hành động.

Vài cái ám vệ không dám đả thảo kinh xà, một đường âm thầm đi theo vào Bách Lí phủ. Rốt cục tìm hiểu đến tin tức không muốn người biết.

Thanh Lan viên, Hạ Thính Ngưng thập phần kinh ngạc nói “Chàng là nói, Trần ma ma đến Bách Lí phủ đưa ngân phiếu cho Bách Lí lão phu nhân?”

Bách Lí Dung Cẩn sắc mặt trầm tĩnh ngồi ở trên ghế, nhàn nhạt gật đầu nói “Phải, theo ám vệ báo lại, Trần ma ma đầu tiên là đến sân của Hứa di nương, sau khi gặp mặt lại cầm ngân phiếu đi một chuyến Bách Lí phủ giao cho Bách Lí lão


/156