Thứ Nữ Đương Gả, Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 118 - Chương 108

/156


Edit:..Lam Thiên

Không giống với Bách Lí Lộ Dao kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay , cuộc sống giam cầm của Hứa thị đã có thể tốt hơn rất nhiều. Ít nhất nàng ta còn có thể một, hai biết được tin tức bên ngoài.

Thật giống như hiện tại, Hứa thị đã biết Bách Lí Lộ Dao được đón trở về, nhất thời vừa mừng vừa sợ, lo lắng vài này liên tiếp cũng bởi vì vậy mà thoáng vơi đi một chút.

Mà người tiến đến hội báo tin tức này, trên mặt Trần ma ma lại hiện ra vẻ do dự, một bộ dáng có chuyện muốn nói.

Hứa thị mắt thấy đối phương lộ ra vẻ mặt này, trong lòng nhất thời lộp bộp một chút, nàng ta cảm thấy không ổn nói “Ma ma, ngươi làm sao vậy? Có chuyện gì mau nói cho ta biết.”

Trần ma ma ngẩng đầu liếc mặt nhìn Hứa thị một cái, khó xử nói “Kỳ thật, việc hôn sự của đại tiểu thư đã định ra rồi, lần này được đón trở về là vì để thành hôn .”

Nghe nói như vậy, Hứa thị nhất thời cả kinh, cả người đứng lên nói “chuyện quan trọng như vậy, tại sao bây giờ ngươi mới đến báo?”

Trần ma ma vội vàng xua tay nói “Lão nô cũng là vừa mới mới biết, vương phi bên kia che giấu rất kỹ, vẫn là hôm nay nhà trai đến hạ sính, lão nô mới biết được .”

Hứa thị túm chặt khăn lụa màu đỏ trong tay nói “Định là công tử nhà ai? Ngươi đều dò thăm được gì, mau nhất nhất nói ra.”

Trần ma ma nghe vậy rụt rụt cổ nói “Định là thứ tử của chính tam phẩm Ngũ đại nhân, nghe nói vị Ngũ đại nhân này không lâu nữa sẽ tới Thương Châu nhậm chức, bởi vì đường sá xa xôi, Thương Châu lại là nguyên quán của Ngũ đại nhân , cho nên đi chuyến này sẽ mang theo gia quyến liên can cùng đi, coi như là định cư hồi hương .”

Hứa thị nhất thời ngây người, há miệng thở dốc lại một câu cũng nói không nên lời, Thương Châu? định cư? Vậy chẳng phải nữ nhi sẽ phải gả xa, rốt cuộc không trở về được. Tại Kinh Thành này, tốt xấu gì nàng cũng là thứ nữ của vương gia, mọi việc còn có thể được quan tâm một hai , ở phu gia cũng có thể ngẩng đầu nói chuyện, không đến mức phải chịu cái gì ủy khuất.

Chỉ khi nào gả xa, cho dù ở nơi kia xảy ra chuyện gì, nhưng đường sá xa xôi , cũng là nước xa không cứu được lửa gần, có người nào có thể làm chỗ dựa cho nàng khiến nàng không bị khi dễ. Chính là ngay cả có thân phận thứ nữ vương phủ cũng vô dụng.

Nghĩ đến chuyện này, Hứa thị nhất thời gấp đến độ ở trong phòng xoay quanh, hiện tại phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ thật muốn đứng nhìn nữ nhi gả tới Thương Châu? Mặc kệ nói như thế nào, kia cũng là nàng mười tháng hoài thai, là miếng thịt từ trên người nàng rớt xuống.

Trần ma ma đứng ở một bên khuyên nhủ “Hứa di nương, ngài đừng nóng vội. Tổng có thể nghĩ biện pháp khác .”

Hứa thị vặn chiếc khăn trên tay nói “Ta có thể không vội sao, Dao nhi vốn là có thể làm hoàng tử phi , hiện tại khen ngược, chẳng những phải gả cho một quan gia chính tam phẩm nho nhỏ mà còn phải lặn lội đường xa đến Thương Châu , địa phương quỷ quái kia.”

Nàng chỉ biết quả nhiên vương phi không phải là người có lòng khoan dung chi tâm, này, vừa có hội tốt liền đã nghĩ biện pháp muốn đem Dao nhi cấp phái ra ngoài, lúc này mới qua vài ngày, nhanh như vậy liền định tốt phu gia cho Dao nhi, ngay cả sính lễ cũng đã hạ.

Trần ma ma khẽ thở dài nói “Ài, điều này cũng đúng, ai biết vương gia đang nghĩ cái gì đâu, hảo hảo không cho làm hoàng tử phi , lại muốn đem đại tiểu thư gả cho một quan gia bình thường.”

Hứa thị ngừng lại, nhất thời đánh rớt chiếc khăn trong tay, giọng căm hận nói “Đến cùng cũng không phải con của hắn, có thể trông cậy vào hắn cái gì đây.”

Trần ma ma nhất thời bị hù, sợ tới mức luôn miệng nói “Ôi uy, di nương, lời này nên nói nhỏ một chút, nếu để cho người khác nghe được, kia, thật đúng là không thể cứu vãn.”

Được người nhắc tỉnh như vậy, Hứa thị cũng tự biết chính mình không cẩn thận nói sai, nhưng vẫn là phẫn nộ nói “Vốn là như vậy, đến cùng cũng không phải là cha ruột, sao có thể thực sự trông cậy vào hắn là thật tâm thương yêu Dao nhi .”

Chung quy là cách một tầng , bằng không làm sao có thể không để tâm tới Dao nhi như vậy.

Hứa thị càng nghĩ càng khó chịu, trực tiếp nhìn Trần ma ma nói “Ngươi lập tức tới Bách Lí Phủ, nói cho lão bất tử kia cùng nhi tử của bà ta, đến cùng còn muốn nhận cháu gái và nữ nhi hay không, làm cho các nàng tìm cách quấy rối cửa hôn sự này của Dao nhi, nếu làm không tốt, đừng trách ta xé rách tầng cửa sổ giấy này .”

Lão bất tử kia uy hiếp nàng nhiều năm như vậy, hiện tại cũng nên đổi lại thành nàng đến uy hiếp đối phương đi .

Trần ma ma nghe vậy có chút lo lắng nói “Này nếu bức đối phương nóng nảy, bọn họ thẹn quá thành giận thì phải làm sao bây giờ?”

Hứa thị hừ một tiếng, nâng nâng cái trâm cài đầu trên đầu nói “Thẹn quá thành giận thì như thế nào, lão bất tử kia làm thế nào cũng sẽ không dám theo ta xé rách mặt. Lần trước sau khi nói như vậy, không phải bà ta liền an định một thời gian sao.”

Nàng nhưng xem như đã hiểu, lão bất tử kia thật sự ham hưởng lạc mới không bỏ được buông tha cây rụng tiền này là nàng. Việc này một khi bại lộ, vậy Bách Lý Phủ đã sớm phá bị hư nát còn có thể chịu được lửa giận của vương gia mới là lạ. Nàng hiện tại chính là nắm chắc điểm ấy, mới dám đưa ra yêu cầu như vậy.

Trần ma ma nghe vậy cũng là đồng ý gật đầu, cũng đúng, lần trước nàng chỉ cầm hai ngàn hai đưa


/156