Vô Cùng Sủng Vợ: Bà Xã Lính Đặc Chủng Của Tôi

Chương 8.2 Đi theo cô

/1674


Chương 8.2 Đi theo cô

Ở chỗ rẽ phía trước có một nhóm người vây quanh, một đôi nam nữ trung niên đang đánh nhau, người phụ nữ trung niên gầy gò, tóc tai bị người đàn ông nắm lấy, một tay của bà ta cào vào mặt đối phương, khóc rống rất kinh khủng.

Thấy vậy, Mộc Sinh không nói gì, Mặc Dao vội càng kéo cô đi qua.

"Đừng xen vào chuyện này."

Mặc Dao biết thân thủ của Mộc Sinh rất tốt, nhưng cô lại không muốn Mộc Sinh nhúng tay vào chuyện này, Mộc Sinh nghe vậy thì đáp lại: “Tôi cũng không phải người thích xen vào chuyện của người khác.”

Cho dù Mặc Dao không kéo cô, cô cũng không muốn quan tâm.

Thuận tay giúp Mặc Dao cũng là ngoài ý muốn, cô cũng muốn nhúng tay vào chuyện của người khác.

Đoạn đường đến sảnh lớn không ai nói chuyện, lúc đến sảnh lớn, ở đó người rất nhiều, bầu không khí náo nhiệt đã xua tan bầu không khí vắng vẻ hiu quạnh, Mặc Dao hỏi tên và trường học của cô rất nhiều lần, cho dù Mộc Sinh không kiên nhẫn cũng nói cho cô ấy.

Nhận được tin tức từ miệng Mộc Sinh, Mặc Dao rất vui mừng, đợi một lúc đã sáu giờ rưỡi, Mộc Sinh và Mặc Dao cùng nhau tìm xe buýt về thành phố.

Kinh Đô rất lớn, nhưng không xa ga xe lửa.

Ngôi trường mà Mộc Sinh và Mặc Dao theo học nằm ở cùng một nơi, điều đó có nghĩa là Mộc Sinh tạm thời không thể thoát khỏi Mặc Dao.

Hai người chuyển xe từ trung tâm thành phố đến trung tâm quận Hoa Dương nổi tiếng nhất Kinh Đô, trường học nằm ở chỗ này.

Trên xe, Mặc Dao hỏi Mộc Sinh ở ký túc xá của trường hay thuê nhà bên ngoài, Mộc Sinh suy nghĩ một chút, một tháng nữa mới khai giảng, cô muốn thuê nhà ở ngoài để thuận cho chuyện tìm việc, vừa học vừa làm, miễn cưỡng nuôi sống bản thân đã đủ rồi.

Mặc Dao nghe xong liền mừng rỡ, tỏ vẻ hai người có thể thuê chung, tiền thuê nhà chia đều.

Như vậy tiền thuê nhà có thể rẻ hơn một chút, dù sao cũng chia phòng ở, Mộc Sinh suy nghĩ một chút rồi đồng ý.

Giá nhà ở Kinh Đô cao ngất trời, giá thuê nhà cũng vậy, ai bảo đây là Kinh Đô cơ chứ?

Gần trường học có nhiều căn nhà, nhưng đa số đều nhà ở khu trường học, phần lớn đều được các bậc phụ huynh giàu có đều đã mua lại, căn phòng còn thừa lại cũng quá đắt, người bình thường không thể mua.

Hai người cũng đã tính toán với nhau rồi, bọn họ đều không phải là người giàu có, đương nhiên Mặc Dao giàu hơn Mộc Sinh, hai người gộp lại thuê một căn hộ bình thường trong một khu cư xá cách trường học mấy con phố.

Đây không phải là một nơi náo nhiệt, căn hộ có hai phòng ngủ, một nhà vệ sinh, một phòng khách, hai phòng ngủ gộp lại rộng bằng phòng trong ký túc xá của trường, diện tích phòng khách gấp đôi diện tích của hai phòng ngủ, tiền thuê nhà hàng tháng là một ngàn rưỡi, chưa bao gồm tiền điện nước.

Dù sao chỗ này cũng coi như là một nửa nội thành, chủ nhà nói đóng đủ tiền thuê nửa năm sẽ giảm được mấy trăm.

Ngay từ đầu Mộc Sinh không có ý định sống trong trường, không biết Mặc Dao nghĩ gì cũng đồng ý

Nộp thuê nhà nửa năm và trả năm trăm tệ phí sinh hoạt trước, Mặc Dao nói ngày thường cô ấy sẽ chịu trách nhiệm nấu ăn, Mộc Sinh cười nhẹ nhõm vì đã giảm tiết kiệm được một chút sức lực, tuy Mặc Dao nhất quyết không thu tiền, nhưng Mộc Sinh vẫn nhét một ít cho cô ấy, dù sao cô cũng không quen chiếm tiện nghi của người khác.

Ba vạn tệ nhoáng cái đã mất đi một phần sáu, Mộc Sinh có chút ưu thương.


/1674