Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 254:

/318


Chương 254:

Editor: May

 

          Hồi lâu sau, Mộ Hi bị nước tiểu nghẹn tỉnh, bình thường lúc Mộ Hi tự nhiên tỉnh không nhiều lắm, trừ phi là có tình huống đặc biệt, giống như là hiện tại, bị nước tiểu nghẹn tỉnh.

 

          Nhưng khi cô không tình nguyện mở mắt ra, thấy được chính là một gương mặt anh tuấn, hơn nữa còn là một ngũ quan tuấn mỹ, người đàn ông này thật sự là rất đẹp trai, Mộ Hi kìm lòng không được đi vuốt ve gương mặt này, nhưng cảm giác vẫn chưa đã ghiền, vì vậy ngẩng đầu lên nhẹ nhàng cắn một ngụm ở trên môi Nam Cung Diệu.

 

          Môi rất mềm mại, mùi vị đàn ông thật tốt.

 

          Đột nhiên, Mộ Hi phát hiện mình đã gây họa, bởi vì vừa rồi phía dưới của Nam Cung Diệu vốn là cũng không cao lắm, sau khi cô hôn ông xã một cái, phía dưới đột nhiên biến lớn, trở nên cao hơn, Mộ Hi không khỏi che miệng đang muốn la lên. Ông trời, thật là thần kỳ, sao nói lớn liền lớn?

 

          "Nhìn đủ chưa?" Giọng nói lạnh lùng đột nhiên truyền đến từ đỉnh đầu Mộ Hi.

 

          "A, cái kia, cái này, nó tỉnh dậy, đừng trách em, không có liên quan gì tới em, em không hề động nó, thật sự?" Mộ Hi lúng túng giải thích, mặt càng ngày càng hồng, càng lộ vẻ gợi cảm.

 

          Nam Cung Diệu xoay người một cái áp chế Mộ Hi dưới thân.

 

          Anh cúi đầu xuống hôn lên cô vợ nhỏ, cho cô nụ hôn nhiệt liệt triền miên nhất, hừng hực xâm nhập giống như muốn thôn tính cô vợ nhỏ, mà cô gái nhỏ dưới thân chỉ có thể thẹn thùng thở dốc và đáp lại nụ hôn triền miên này.

 

          Hai tay Nam Cung Diệu bắt đầu không yên phận, bị tập kích đầu tiên chính là thỏ trắng nhỏ, tiếng thở dốc của Mộ Hi rất lớn.

 

          "Bà xã, ở đây không có người ngoài, em có thể kêu to thỏa thích." Nam Cung Diệu nói, lại đổi lấy một trận đấm đánh của Mộ Hi, đương nhiên, đánh không đau chút nào, chỉ là biểu hiện xấu hổ của Mộ Hi.

 

          Nam Cung Diệu nhìn mặt cô vợ nhỏ của mình đỏ như trái táo, mùi thơm cơ thể nhàn nhạt làm cho lửa nóng của anh chống đỡ ở giữa hai chân Mộ Hi bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.

 

          "Bà xã." Anh cúi đầu gọi Mộ Hi, mỗi một lần gọi cô vợ nhỏ, anh đều hôn nhiệt tình, cảm giác hôn như thế nào cũng không đủ.

 

          "Ông xã." Mộ Hi kìm lòng không được gọi người đàn ông đang châm lửa trước mặt.

 

          "Bà xã muốn sao?" Nam Cung Diệu ôn nhu, khiêu khích hỏi cô vợ nhỏ.

 

          "Ừ." Sau khi Mộ Hi ừ xong liền hối hận, như vậy có phải đại biểu mình là dâm phụ không? Lại có thể tự mình thừa nhận muốn.

 

          Vì vậy, Mộ Hi lại bắt đầu rống to, hy vọng có thể che giấu ngượng ngùng của mình.

 

          "Nam Cung Diệu, anh bắt nạt em!" Mộ Hi giấu mặt ở trong lòng Nam Cung Diệu.

 

          "Ừ, là anh bất nạt em, nhưng mà đời này anh chỉ bắt nạt người phụ nữ là em, bởi vì anh yêu em." Nam Cung Diệu nói.

 

          "Đáng ghét."

 

          "Gọi anh?" Nam Cung Diệu nói.

 

          "Gọi gì?" Mộ Hi hỏi.

 

          "Gọi anh là Diệu." Nam Cung Diệu xấu xa nói.

 

          "Diệu." Mộ Hi ngoan ngoãn kêu.

 

          "Gọi nữa." Nam Cung Diệu còn nói.

 

          "Diệu." Mộ Hi rất ngoan ngoãn gọi lần nữa.

 

          "Được rồi, nếu em đã muốn, anh đành phải cho em, chuẩn bị xong chưa? Thân ái." Nam Cung Diệu hài lòng nói, Mộ Hi biết rõ lại mắc mưu, dùng sức cắn lên cổ Nam Cung Diệu.

 

          "Em muốn uống máu của anh..." Mộ Hi mắc cỡ giấu mặt ở trong cổ Nam Cung Diệu.

 

          Vào lúc hai người cùng nhau đến được thiên đường, Nam Cung Diệu còn không có ý tứ muốn rời khỏi Mộ Hi, nhưng Mộ Hi bị đè ép đến thở không ra hơi.

 

          "Ông xã, anh thật nặng, em không chịu nổi!" Mộ Hi cười nói, lẽ ra Nam Cung Diệu cần phải tự giác rời khỏi thân thể Mộ Hi mới đúng, ai ngờ, Nam Cung Diệu chỉ là xoay người một cái, lại lật Mộ Hi lên phía trên, thành Mộ Hi đè nặng anh.

 

          "Em đè anh đi, anh có rất nhiều khí lực, hơn nữa cũng thích em đè nặng anh." Nam Cung Diệu hạnh phúc ôm eo cô vợ nhỏ từ phía sau, nhắm mắt hưởng thụ một khắc tuyệt vời.

 

          Cuối cùng, bởi vì hai người nhất định phải về nhà, cho nên Nam Cung Diệu ôm cô vợ nhỏ vào phòng tắm, tự mình tắm rửa cho cô, Mộ Hi ngoại trừ ngượng ngùng chính là ngượng ngùng, mặt cô hồng hồng nhìn mỹ nam trước mắt.

 

          "Đừng nhìn anh như vậy, nếu không anh lại muốn ăn em, là hung hăng ăn em, bởi vì ông xã em luôn là yêu em không đủ, muốn xơi em đến trong bụng."

 

          Thấy ánh mắt hừng hực của Nam Cung Diệu, Mộ Hi cuống quít cúi đầu xuống, phụ nữ tốt không chịu thiệt thòi trước mắt, cô vẫn có chút chịu không nổi một phen lăn qua lăn lại vừa rồi, bởi vì cho tới bây giờ người đàn ông đáng giận này đều là chơi vận động cực hạn, lúc ấy rất là kích thích, nhưng sau đó chân Mộ Hi liền thảm! Đau đớn chua xót!

 

          Nam Cung Diệu biết rõ cô vợ nhỏ vất vả, vì vậy lại ôm cô xuống lầu, giống như không muốn cô vợ nhỏ đi đường chút nào, chỉ sợ cô mệt mỏi.

 

          Nam Cung Diệu nhìn cô gái nhỏ trong lòng, mặc dù đã là mẹ của hai đứa bé, nhưng tính tình này, tính cách này, còn có khuôn mặt nhỏ nhắn động lòng người này, rõ ràng chính là một cô thiếu nữ, khó trách lúc nào bên người cô cũng sẽ xuất hiện người ái mộ, ai sẽ nghĩ tới người phụ nữ nhỏ nhắn xinh xắn như vậy lại là mẹ của hai đứa bé.

 

          "Ông xã, chúng ta trước đừng đi, anh xem trên bàn còn có rất nhiều món ăn ngon, em muốn ăn no rồi đi, nhưng lúc này đây không để cho anh đút em, em muốn tự mình ăn, là há miệng lớn ăn thịt."

 

          Mộ Hi làm nũng nói, thật ra mới vừa rồi đã được Nam Cung Diệu đút ăn no, nhưng ăn không ngon, lúc nào tâm tư cũng không ở trong đồ ăn.

 

          "Được, anh cũng có chút đói, chúng ta ăn no rồi đi, dù sao bọn nhỏ đã có cha chăm sóc." Nam Cung Diệu đặt Mộ Hi đến trên chỗ ngồi, lúc này đây, anh đi tới ngồi xuống chỗ ngồi đối diện, bắt đầu cùng nhau dùng cơm với Mộ Hi.

 

          Lần này Mộ Hi không có uống rượu đỏ, mà là mở một hộp sữa ra rót vào trong ly uống, cô vừa ăn vừa uống, đầu lưỡi sẽ thỉnh thoảng liếm một chút thức ăn bên miệng, mặc dù động tác này hết sức bình thường, bởi vì chỉ cần Mộ Hi ăn cơm ở nhà sẽ rất ít chú ý hình tượng, cho nên không cần thiết giữ gìn hình tượng thục nữ.

 

          "Người phụ nữ này, em còn duỗi đầu lưỡi ra liếm, anh sẽ lập tức muốn em, hơn nữa còn là giải quyết ngay tại chỗ."

 

          Nam Cung Diệu hung hăng nói, vốn là ăn vô cùng ngon, không nghĩ tới nhìn thấy động tác cô vợ nhỏ, lão nhị chết tiệt lại có thể bắt đầu rục rịch.

 

          "Nam Cung Diệu, em chán ghét anh, người ta ăn cơm, đâu có trêu chọc anh chứ?"

 

          Mộ Hi không vui nói, vừa rồi cô chỉ là ăn cơm, không nhớ có làm ra động tác mập mờ nào khiến cho người đàn ông đối diện hiểu lầm nha?

 

          "Chán ghét anh?" Nam Cung Diệu biết rõ hai người đã ăn gần xong, vì vậy đi đến trước mặt Mộ Hi, ôm cô lên đi tới phòng khách, lại ném ngã cô vợ nhỏ ở trong ghế sofa, hung hăng hôn, hai tay bắt đầu sờ nách Mộ Hi.

 

          "Ha ha... Ha ha..." Trong nháy mắt Mộ Hi cười to, bởi vì Nam Cung Diệu gãi cô thật là nhột.

 

          "Ông xã, ta sửa lại, em sai rồi, tha em, tha cho em, em đầu hàng, đầu hàng được không?" Mộ Hi cười đến bụng bắt đầu không thoải mái, dù sao cũng là mới vừa ăn cơm, tiếp đó liền bắt đầu nấc lên, hơn nữa còn dừng không được.

 

          "Bà xã? Bà xã?" Nam Cung Diệu thấy Mộ Hi liên tục nấc cục, đau lòng hỏi.

 

          "Hu hu... Hu hu... Nấc... Thật khó chịu... Nấc... Đều tại anh... Bụng rất đau... Nấc... Dừng lại không được... Nấc... Làm sao bây giờ... Nấc..." Mộ Hi chảy nước mắt ra.

 

          Nam Cung Diệu biết rõ đã gây họa, mặc quần áo tử tế cho cô vợ nhỏ, ôm lên đi ra ngoài.

 

          "Nấc... Nấc... Anh làm... gì... Nấc..." Mộ Hi không hiểu hỏi.

 

          "Đi bệnh viện." Nam Cung Diệu đau lòng nói, bởi vì anh biết rõ nấc cục rất khó chịu.

 

          Cuối cùng ở dưới sự nỗ lực của bác sĩ, rốt cuộc Mộ Hi đã ngừng nấc cục. Bác sĩ chảy mồ hôi! Chưa từng gặp qua người nhà không nói lý lẽ như vậy, trị không hết cho bà xã của anh ta sẽ cho người phá hủy bệnh viện!

 


/318