Tôi Có Năm Người Ba Là Đại Boss

Chương 12: Gọi video với sư phụ (1)

/790


Chương 12: Gọi video với sư phụ (1)

Editor: May

 

Ông đã nói mà, cô bé đáng yêu như vậy, cũng chỉ có người đàn ông ưu tú như thiếu gia mới có thể sinh ra được.

Nhưng mà……

Rốt cuộc mẹ của cô chủ nhỏ là người qua đường nào vậy.

Mục Thâm lại nhìn thoáng qua tờ xét nghiệm ADN, xem rõ ràng mỗi một chữ ở phía trên, không sai, Nhuyễn Nhuyễn là con gái anh.

Không biết vì sao, trong lòng anh đang rối rắm đồng thời lại nhẹ nhàng thở ra, đối với chuyện Nhuyễn Nhuyễn là con gái ruột của nình, anh phát hiện chính mình cũng không bài xích.

“Thiếu gia, ngài đang rối rắm cái gì? Tiểu thư Nhuyễn Nhuyễn rất ngoan, ngài cũng rất thích cô ấy, chẳng lẽ kết quả này không phải là thứ ngài muốn sao?”

Quản gia hơi có chút hận sắt không thành thép, thiếu gia sấm rền gió cuốn trước kia đi đâu rồi.

Nếu xác định, vậy đương nhiên chính là nhận thân thôi, nếu thiếu gia không thích tiểu thư Nhuyễn Nhuyễn thì thôi, cố tình ngài ấy rõ ràng rất thích cô bé kia.

“Ai nói tôi thích nó.” Mục Thâm nhấp môi cự tuyệt thừa nhận.

“Được rồi, ngài không có, vậy tôi đổi vấn đề, nếu hôm nay kết quả giám định tiểu thư Nhuyễn Nhuyễn không phải con gái ngài, ngài sẽ làm sao, đuổi cô ấy ra ngoài à?”


Mục Thâm nhíu mày càng sâu hơn “Một đứa bé như nó ở chỗ này không nơi nương tựa, đuổi nó ra ngoài tôi sẽ thành người thế nào.”

Tính tình anh là lạnh lùng, nhưng không phải máu lạnh vô tình.

Huống hồ……

Ngẫm lại hình ảnh Nhuyễn Nhuyễn bị đuổi ra ngoài màn trời chiếu đất không nơi nương tựa, anh cảm thấy chính mình chịu không nổi.

Quản gia nhìn vẻ mặt của anh cười “Vậy được rồi, hiện tại tiểu thư Nhuyễn Nhuyễn có một thân phận ở tại chỗ này của ngài, không phải mọi người đều vui mừng sao.”

Mục Thâm “………”

Anh lại không có lời gì để nói.

Về phần sự tồn tại của Nhuyễn Nhuyễn có thể ảnh hưởng đại sự đời người của thiếu gia nhà ông không, quản gia tỏ vẻ không hề lo lắng, nếu thiếu gia thật sự có thể thông suốt, còn cần chờ tới bây giờ ư? Nhìn thử xem đã làm lão gia phu nhân bọn họ gấp thành cái dạng gì rồi.

“Vậy…… muốn nói chuyện này cho lão gia phu nhân bọn họ không?”

Mục Thâm xua xua tay “Không cần.”

Anh còn chưa có chuẩn bị tốt, đột nhiên nhiều có một đứa con gái lớn như vậy, trong lòng có chút bất ổn, tâm tình muốn phức tạp hơn  nói một hạng mục mấy trăm triệu nhiều.

“Được, vậy thiếu gia tôi đi ra ngoài trước.” Quản gia mặt mang mỉm cười rời đi, hơn nữa còn tri kỷ đóng cửa.

Vừa ra ngoài, tươi cười trên mặt ông càng lớn hơn nữa, hận không thể đốt một chuỗi pháo để chúc mừng một chút.

Đáng tiếc, chuyện khiến người vui sướng như vậy lại không thể nói với người khác!

Mục Thâm trong phòng cầm giấy giám định đặt ở trên bàn, vốn tính toán xem chút văn kiện bình phục một chút tâm tình, nhưng sau khi ngồi xuống, anh phát hiện chính mình hoàn toàn không thể bình tĩnh làm việc lại.

Đây là chuyện trước kia hoàn toàn không có khả năng phát sinh, nếu như bị người biết máy móc cuồng công việc lại có một ngày có thể bị chuyện khác bối rối đến không thể làm việc, khẳng định muốn đang nói chuyện đùa quốc tế.

Mục Thâm dựa vào trên ghế, thân thể hơi căng chặt, ngón tay có tiết tấu gõ mặt bàn.

Qua một lúc lâu kéo ra ngăn kéo, lấy ra tấm ảnh bên trong.

Vậy bức ảnh đúng là tấm Nhuyễn Nhuyễn cho anh lúc trước, chữ phía sau là sư phụ của cô nhóc của cô viết, hơn nữa hiện tại Nhuyễn Nhuyễn là một tiểu hòa thượng, cho nên, cô là được sư phụ nuôi lớn?


/790